Võ sư mù Nguyễn Kim Hoàng: Vượt lên định mệnh từ ý chí kiên cường
Gần 10 năm nay, vào lúc 6 giờ chiều, hình ảnh lớp võ miễn phí tại sân trường Đại học Ngoại Ngữ (Hà Nội), đã trở nên quen thuộc với mọi người nơi đây. Nhưng điều đặc biệt, người đứng lớp là một võ sư mù - một người thầy luôn ân cần hướng dẫn các môn sinh.
Chế ngự khổ đau bằng tình yêu Pencak Silat
Võ sư Nguyễn Kim Hoàng sinh năm 1978 tại Hà Nội, là một trong những thế hệ đầu tiên ở Việt nam tiếp cận với Pencak Silat. Với khởi đầu là người yêu võ thuật, thầy nhanh chóng bén duyên với bộ môn thể thao mới.
Không lâu sau, thầy vinh dự được lựa chọn vào đội tuyển quốc gia, nhưng trong lúc đỉnh cao nhất của sự nghiệp, võ sư Hoàng lại giã từ nghiệp thể thao để chuyên tâm theo con đường đèn sách tại Đại học Mở Hà Nội.
Suốt những năm đại học, tình yêu võ thuật của thầy chưa bao giờ nguội tắt, không những thế, nó còn rực cháy hơn, khi thầy quyết định mang đam mê của mình trao gửi và truyền lửa cho nhiều thế hệ khác.
“Hạnh phúc của tôi là được nhìn thấy các em học sinh yêu thích môn võ như yêu chính bản thân mình. Học võ không những là học cách tự bảo vệ bản thân, mà còn học cách làm người, cách sống và hơn nữa là cách dám đương đầu với khó khăn, thử thách. Mỗi lần nhìn thấy các em là tôi như thấy chính mình trong những năm tháng tuổi trẻ” – thầy Hoàng tâm sự.
Vừa đi học, vừa mở các lớp võ miễn phí, số lượng môn sinh của thầy có lúc lên đến hàng trăm người. Sẽ thật trọn vẹn hơn, khi hành trình chinh phục đam mê cho riêng mình không gặp phải biến cố. Thì tình yêu, ước mơ của người thầy năm xưa sẽ thật đong đầy và có ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Cuối năm 2010, căn bệnh Lupus ban đỏ khiến thầy Hoàng mất đi khả năng nhìn từ 2 con mắt và kéo theo là chứng suy thận trường kỳ.
“Có lúc, tôi còn tưởng mình đã bỏ lại cuộc đời từ rất lâu. Nhưng tinh thần là một người học võ, một người còn nhiều duyện nợ với Pencak Silat, tôi không cho phép mình được gục gã và bỏ cuộc giữa chừng” – võ sư chia sẻ.
Trong hoàn cảnh đối mặt với bệnh tật qua những cơn đau kéo dài, võ sư Hoàng vẫn luôn mạnh mẽ, tự mình vượt lên định mệnh. Hàng ngày thầy vẫn duy trì các lớp võ, vẫn tận tâm hướng dẫn cho các môn sinh. Với thầy thì được sống trong đam mê, thì tất cả hiểm nguy, khó khăn chỉ còn là thử thách.
Tạo nên kỳ tích nhờ ý chí kiên cường
Trong suốt 10 năm qua, hình ảnh người võ sư mù vượt lên số phận, luôn mạnh mẽ kiên cường đã trở thành biểu tượng tinh thần đối với nhiều môn sinh.
Khi được hỏi về động lực khiến thầy lạc quan trong cuộc sống, thầy chỉ cười nhẹ tâm sự “ Tôi chỉ muốn khi mình còn sống, thì còn làm được nhiều điều có ích. Để sau này, khi con gái tôi lớn lên, cháu biết bố là người mạnh mẽ như thế nào”
Từ đầu năm 2012, sức khỏe của võ sư Hoàng ngày càng yếu đi, đều đặn tuần ba buổi sáng, thầy phải đi lọc máu ở bệnh viện .Nhưng các lớp võ miễn phí vẫn được duy trì đều đặn, chưa bao giờ bỏ dở giữa chừng.
Khi biết sức khỏe của thầy không còn được tốt, nhiều học trò cũ đã đứng ra giúp thầy trợ giảng các môn sinh. Anh Đức Dũng, người theo học võ sư Hoàng từ những ngày đầu tiên, không quản khó khăn mỗi tuần ba buổi chiều, đến hướng dẫn các em học sinh trong lớp võ.
" Với tôi, thầy như một người cha, một người khiến tôi trân trọng và khâm phục trong cuộc đời. Người khiến bản thân tôi học được sự mạnh mẽ, lạc quan và nhân nghĩa. Khi thầy còn khỏe, thầy đã dạy chúng tôi bằng tất cả tình yêu, nên khi thầy yếu, thì chúng tôi muốn được cùng thầy làm những điều thầy mong ước”.
Lớp võ của thầy Kim Hoàng gồm nhiều lứa tuổi, ngành nghề. Có những người là theo thầy học đến cả chục năm nay, cũng có người chỉ mới nghe danh rồi tìm đến. Tất cả đều cảm động với tấm lòng của thầy Hoàng dành cho Pencak Silat và học sinh.
Đối với Minh Thùy, người theo học võ sư đã gần 3 năm nay thì luôn tâm niệm: “ Trong cuộc đời, tôi cảm thấy thật may mắn, khi gặp được một người thầy vĩ đại như thế. Người đã truyền động lực cho tôi vươn lên trong cuộc sống, dạy tôi cách sống, cách mơ ước và cách yêu thương mọi người”.
Dù sức khỏe đã bị giảm sút đi nhiều, nhưng võ sư Hoàng vẫn dành trọn tình cảm của mình cho Pencak Silat. Mắt không còn sáng nhưng võ sư sỹ mù vẫn luôn ân cần, quan tâm, chỉ bảo đến từng môn sinh. Và cũng vì vậy mà các học sinh coi thầy như một người cha, một người cha giàu nghị lực sống với tình yêu cháy bỏng cho những đam mê bất tận.
End of content
Không có tin nào tiếp theo