"Con mất chân rồi, bố ơi !"
Tiếp nhận ca bệnh của bé Nguyễn Tiến Lâm (5 tuổi) ở thôn 2, xã Xuân Hồng, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh, bác sĩ Nguyễn Việt Hoa - Trưởng khoa Nhi, bệnh viện Việt Đức trải lòng với tâm trạng vô cùng lo lắng: “Thương bé lắm em ạ, thằng bé nó bị tai nạn xe chở đá ngáng qua nên chân bên trái phải cắt cụt đến tận háng. Mấy hôm trước chỗ mỏm cụt bị nhiễm trùng nhưng hôm nay thì các chị xử lí xong rồi , tuy nhiên vì tổn thương quá nhiều và quá sâu nên hiện tại phải làm hậu môn giả cho bé.
Tiến trình chữa bệnh cho bé Lâm đó là sau 1, 2 tháng nữa các chị kiểm tra con mà ổn thì lúc đó sẽ làm lại tầng sinh môn và làm lại cơ thắt, đóng hậu môn nhân tạo lại. Tuy nhiên vấn đề vô cùng nan giải đó là làm thế nào để bé có được 1 cái chân giả để có thể đi lại và hoạt động được. Tổn thương của bé là quá nặng, nếu như bé không bị cắt sâu đến tận háng thì mọi việc đơn giản hơn rất nhiều nhưng đằng này… Nghĩ đến vấn đề đó mà các chị đúng là đứng ngồi không yên em ạ. Rồi bé còn lớn lên, mỗi tuổi lại một kích cỡ chân khác nhau để sử dụng các loại chân giả to, nhỏ khác nhau”.
Lâm nhập viện ngày 16/9 sau tai nạn va chạm với chiếc xe chở đá khi đang được mẹ đi đón từ nhà trẻ về nhà. Bố của em, anh Nguyễn Tiến Nghĩa, gương mặt bơ phờ,gầy rộc vẫn chưa hoàn hồn sau tai nạn của con, kể lại: “Hôm đó trời mưa to lắm, nhà em đi đón 2 cháu Lâm và em gái là cháu Vi từ nhà trẻ về nhà thì gặp nạn. Cháu Lâm bị nặng nhất thì chuyển lên trên này, còn nhà em và cháu Vi bị nhẹ hơn hiện đang nằm điều trị tại bệnh viện đa khoa tỉnh Hà Tĩnh. Hiện tại vợ em còn đang có bầu cháu thứ 3 ở tháng thứ 7 nên mọi người cũng lo lắng lắm chị ạ. Họa vô đơn chí cả 4 mẹ con đều gặp nạn khiến em bàng hoàng từ hôm đó đến giờ”.
Thương cháu, chị Nguyễn Thị Hồng Phúc là dì ruột của Lâm lúc nào cũng túc trực ở viện chăm cho cháu từng li, từng tí. Đôi mắt đỏ hoe, sưng húp của nhiều đêm không ngủ, giọng chị khản đặc: “Khổ thân nó quá chị ơi, nó cứ hỏi mẹ và em đâu, rồi chân đi đâu nữa mà nó không nhìn thấy. Em không biết trả lời sao, anh Nghĩa phải vào dỗ nó bảo chân con bác sĩ mang đi chữa rồi mấy hôm nữa lại lắp vào như là con rô bốt mà con vẫn hay nghịch ở nhà thì cháu nó mới chịu đấy”.
Vừa trải qua ca phẫu thuật được ít ngày nên cậu bé Lâm còn khá đau, tuy nhiên em ngoan và không hề khóc. Tay vẫn lăm lăm món đồ chơi, em kể: “Bác sĩ mang chân con đi chữa rồi, mai mới lắp lại cơ. Con được lắp chân rồi là con sẽ về nhà và đi học nữa”. Lời của thằng bé hồn nhiên nhưng chưa hề biết đến đau đớn khiến cả các bác sĩ và những người ở đó không cầm lòng được. Có lẽ với em việc đi bệnh viện chỉ như một trò chơi tháo ghép hình và rồi mọi thứ sẽ qua như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Sau vụ va chạm với mẹ con bé Lâm, phía gia đình chú Hường là người gây tai nạn cũng đã cùng gia đình lên viện chăm cháu. Không giấu được những giọt nước mắt ân hận muộn màng, chú Nguyễn Đức Bảo (em trai chú Hường) trải lòng: “Việc nó xảy ra rồi, gia đình chú giờ không biết nói ra sao nữa bởi ngàn câu xin lỗi cũng không cứu vãn được chân cho bé Lâm. Hiện tại gia đình chú luôn cắt cử người ở trên viện cùng với người nhà của bé để trông nom bé, mọi người ở nhà thì lo đi vay mượn tiền để gửi lên đóng viện phí cho bé. Gia đình chú không thoái thác trách nhiệm đâu cháu ạ nhưng nghĩ thằng bé còn nhỏ quá, cả quãng đời sau này của nó sẽ khổ vô cùng nên cũng mong được mọi người thương cháu và giúp đỡ cho cháu”.
Về gia đình bé Lâm, thu nhập của bố mẹ của em hoàn toàn phụ thuộc vào đồng ruộng nên khi vợ con lâm nạn anh Nghĩa hoàn toàn lực bất tòng tâm. Viện phí trước mắt, gia đình chú Hường sẽ lo cho bé, tuy vậy khó khăn vẫn cứ chất chồng khi vấn đề nan giải đó là làm thế nào để có tiền đeo chân giả và thay kích cỡ chân theo độ tuổi cho bé. Vẫn biết mọi thứ sẽ thuộc vào trách nhiệm của gia đình chú Hường nhưng chính chú cũng bật khóc và lo lắng… Mới có 5 tuổi thôi, Lâm còn cả quãng đời phía trước với mù mịt tối tăm nếu như không được ai giúp đỡ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo