Tin tức - Sự kiện

Bố ơi đừng chết, ở lại với các con!

Ánh mắt trong veo của Thu, Ngọc, Sơn đượm màu buồn bã, dù các em chỉ đang là những học sinh tiểu học. Ở độ tuổi đó, lẽ ra phải được sống vô tư, hàng ngày cắp sách đến trường thì thay vào đó, các em đã phải chống chọi với suy nghĩ “Bố mình có thể ra đi bất cứ lúc nào…”

Căn nhà nhỏ bé nghèo nàn không có vật dụng gì quý giá của anh Nguyễn Văn Toán – chị Nguyễn Thị Thúy (khu 9, xã Tạ Xá, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ) được dựng lên khi trong tay hai người chỉ có vỏn vẹn 10 triệu đồng, cũng là số tiền hỗ trợ từ ngân sách xóa nhà tạm của huyện Cẩm Khê. Lấy nhau với hai bàn tay trắng, không đăng ký, không giấy tờ tùy thân, anh Toán và chị Thúy chỉ dành cho nhau một tình yêu sắt son và niềm hi vọng vào tương lai tốt đẹp. Niềm tin ấy dường như được củng cố hơn nữa khi các con Thu, Ngọc, Sơn lần lượt ra đời. Đứa nào cũng xinh xắn, kháu khỉnh, trở thành niềm vui cho cả gia đình.

Nhưng số phận trớ trêu, khi căn bệnh thận tưởng yên ổn từ thời thanh niên của anh Toán lại trở nên trầm trọng, khiến anh đau ốm liên miên, thậm chí nằm liệt giường không thể đi lại. Hơn một năm trở lại đây, bệnh của anh Toán đã chuyển sang suy thận mãn giai đoạn cuối, chỉ có thể nằm một chỗ. Còn chị Thúy sau nhiều năm làm việc quần quật ở lò gạch kiếm tiền nuôi chồng, nuôi con, sức khỏe cũng giảm sút nặng nề. Nhưng cơn suy tim nặng khiến chị như đuối sức.

Nhìn các con thơ ánh mắt trong veo, đượm buồn, dù bằng tuổi con người ta nhưng đứa nào cũng nhỏ bé, đen nhẻm, chị Thúy không cầm nổi nước mắt. Em Thu lớn tuổi nhất, mới chỉ đang học lớp 5, đã biết đỡ đần mẹ công việc trong nhà. 

Các em thương bố mẹ nhưng không đỡ đần được nhiều vì còn quá nhỏ.
Các em thương bố mẹ nhưng không đỡ đần được nhiều vì còn quá nhỏ.

Thương bố mẹ bệnh nặng, ngày nào cũng vậy, ngoài thời gian trên lớp, Thu tranh thủ về nhà nấu cơm, cho lợn ăn. Ngọc và Sơn còn quá nhỏ, chỉ biết xoa bóp cho mẹ mỗi khi đau đầu. Các em đều rất ngoan, biết tự ăn cơm, không quấy khóc. Có lẽ vì ý thức được hoàn cảnh gia đình mình, những đứa con thơ của anh chị đã sớm phải già dặn hơn tuổi thực rất nhiều.

Chồng bệnh, con nhỏ, bản thân cũng chẳng khỏe mạnh nhưng chị Thúy còn nuôi thêm một người em chồng bị down bẩm sinh. Cả nhà sáu miệng ăn đổ dồn trên đôi vai gầy của chị Thúy. Ước mong duy nhất của chị là anh Toán không chết, để chị vẫn còn người chồng, các con có cha làm chỗ dựa tinh thần. 

Cuộc sống lay lắt của sáu con người khốn khổ vẫn cứ tiếp tục, không biết đến ngày mai thế nào. Dù không có tiền chữa bệnh cho chồng, cho mình nhưng chị Thúy vẫn luôn động viên các con đi học. Cái chữ biết đâu sẽ là cánh cửa mở ra cho tương lai của các con chị? Rất mong hoàn cảnh của gia đình chị Thúy được bạn đọc hảo tâm đón nhận và cùng sẻ chia.

Nên đọc
Theo báo Vietnamnet
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo