Cảnh sát Phòng cháy chữa cháy tắc trách đến thế là cùng
Mặc cho chị Nguyễn Thị Tuyết gào thét gọi tên con, lực lượng cảnh sát phòng cháy chữa cháy vẫn rút quân và bàn giao hiện trường cho Công an phường Liễu Giai.
Sau 6 giờ đồng hồ niêm phong hiện trường vụ cháy, lực lượng cứu hộ mới xuất hiện để tìm kiếm nữ sinh Trần Thị Huệ (21 tuổi, sinh viên năm thứ 3, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội) mất tích.
Chưa đầy 5 phút tìm kiếm, xác nạn nhân đã được tìm thấy. Điều đáng nói là dù đã được người nhà nạn nhân trình báo về sự mất tích của nữ sinh này nhưng cảnh sát Phòng cháy chữa cháy (PCCC) vẫn một mực khẳng định, đã tìm kiếm và không có gì cả. Phải chăng, nhiệm vụ của lính cứu hỏa chỉ duy nhất là dập lửa, còn việc khác thì tặc lưỡi mặc kệ?
Tóm lược sự việc
Khoảng 9h15 ngày 02/01, một vụ hỏa hoạn đã xảy ra tại khu nhà tạm nằm trên địa bàn phường Liễu Giai (quận Ba Đình, Hà Nội). Khu nhà được xây dựng với kết cấu khung sắt, tường và mái được làm bằng tôn, để cho người lao động thuê.
Vào thời điểm xảy ra cháy, trong khu nhà tạm này vẫn có một số người thuê trọ ở bên trong.
Thấy cháy, tất cả những người này đều hoảng loạn lao ra ngoài, chỉ còn 2 nữ sinh bị mắc kẹt bên trong do ở tầng 2. Tuy nhiên, một nữ sinh đang học lớp 11 đã được người dân đưa ra ngoài kịp thời và chỉ bị bỏng nhẹ ở chân. Còn một cô gái tên là Trần Thị Huệ thì bặt vô âm tín.
Ngay sau khi nhận được tin báo, Sở Cảnh sát PCCC Hà Nội đã điều động hàng chục lượt xe cứu hỏa đến hiện trường để dập lửa. Sau 30 phút, ngọn lửa cơ bản được khống chế. Ngay sau đó, lực lượng chữa cháy đã bàn giao hiện trường cho Công an phường Liễu Giai.
Đến khoảng 16h15 cùng ngày, cơ quan chức năng đã tìm thấy xác nữ sinh Trần Thị Huệ trong đống đổ nát của vụ cháy.
Đã tìm rồi nhưng không thấy gì cả...
Khi một vụ hỏa hoạn xảy ra mà có thương vong về người là lẽ không thể tránh khỏi. Nhưng trong vụ việc này, lực lượng cảnh sát PCCC và công an phường sở tại đã có lối làm việc rất kỳ quặc.
Trong suốt quá trình chữa cháy và cứu hộ, cứu nạn, người nhà nữ sinh rát cổ gào thét kêu mất con, nhưng tất cả những chiến sĩ cảnh sát có mặt tại hiện trường đều thờ ơ và khẳng định rằng, đã tìm rất kỹ nhưng không thấy gì cả.
Có mặt tại hiện trường vụ cháy, cô Nguyễn Thị Tuyết (51 tuổi, quê ở tỉnh Hà Nam) cho biết, cô là người thuê trọ tại tầng 2 của ngôi nhà bị cháy. Thời điểm xảy ra vụ hỏa hoạn, con gái cô tên là Trần Thị Huệ vẫn ngủ ở trong và không thấy đâu.
Theo lời người phụ nữ này, hai mẹ con cô ở cùng với một người phụ nữ tên là Vui. Khi xảy ra hoản hoạn, con gái cô và chị Vui vẫn đang ngủ. Nghe tiếng hô hoán của người dân, họ tỉnh dậy và phát hiện nhà mình đang cháy. Thấy vậy, chị Vui nhanh tay đưa cho con gái cô một cái chăn và bảo trùm lên đầu để lao ra ngoài. Sau đó, chị Vui lao ra, còn Trần Thị Huệ sợ nên đứng lại. Chị Vui lao ra ngoài và được người dân đưa vào Bệnh viện 354 cấp cứu. Còn Huệ thì không thấy ở đâu cả, gọi vào điện thoại thì tắt máy, hỏi bạn bè và nhà trường đều bảo không thấy.
Mặc cho cô Nguyễn Thị Tuyết gào thét gọi tên con, nhưng các chiến sĩ cảnh sát phòng cháy chữa cháy quả quyết rằng, họ đã tìm kiếm khắp hiện trường nhưng không thấy ai cả và rút quân về. Và rồi, hiện trường vụ hỏa hoạn được Công an phường Liễu Giai chăng dây bảo vệ để chờ cơ quan chức năng có thẩm quyền đến khám nghiệm.
Trong suốt 6 giờ đồng hồ niêm phong hiện trường, cô Nguyễn Thị Tuyết và người thân đã tỏa đi khắp nơi tìm kiếm nữ sinh Trần Thị Huệ nhưng không được. Linh tính con mình vẫn đang nằm trong đống đổ nát của vụ cháy, người phụ nữ này đã yêu cầu cơ quan công an cho vào trong để tìm kiếm nhưng bị ngăn cản. Những cảnh sát trông giữ hiện trường đều một mực khẳng định rằng, đã tìm kiếm rất kỹ và không phát hiện gì.
Khoảng 16h cùng ngày, bố đẻ nữ sinh Trần Thị Huệ từ quê ở tỉnh Hà Nam lên cũng đòi vào để tìm kiếm con gái của mình. Nhưng cảnh sát bảo vệ hiện trường vẫn ngăn cản không cho vào và lại một lần nữa khẳng định rằng đã tìm kiếm rất nhiều lần nhưng không thấy gì cả (?!)
Chỉ đến khi lực lượng cứu hộ đến tìm kiếm thì xác nữ sinh này mới được phát hiện và đưa ra ngoài. Điều đáng nói là khu nhà tạm này rộng chưa đầy 30 mét vuông, xác nạn nhân nằm cách cửa ra vào chưa đầy 1,5 mét, nhưng chừng ấy con người sao không tìm thấy? Và tại sao khi gia đình nạn nhân báo mất người thân mà lực lượng cảnh sát phòng cháy chữa cháy lại rút quân ra về, giao lại hiện trường cho công an phường? Tại sao ngọn lửa được dập tắt mà tận 6 tiếng sau lực lượng cứu hộ mới xuất hiện để tìm kiếm xác nạn nhân?
Phải chăng, nữ sinh này không phải là người thân của những cảnh sát PCCC, nên khi hay tin mất tích họ thản nhiên mặc kệ? Liệu có phải lực lượng PCCC chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là dập lửa, còn việc tìm kiếm người bị nạn là của cơ quan khác nên không quan tâm?
Bấy lâu nay, hình ảnh người lính cảnh sát PCCC luôn là hình ảnh đẹp trong con mắt người dân. Nhưng qua vụ việc này, rõ ràng những người lính có mặt chữa cháy tại khu nhà tạm ở phường Liễu Giai, đã làm hoen ố hình ảnh đẹp đó.
Giáo Dục Việt Nam
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Cột tin quảng cáo