Đời sống

Quan niệm của cổ nhân trong việc con cái báo hiếu với cha mẹ khó nhất ở điều gì?

DNVN - Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, chúng ta thường hiểu rằng báo hiếu đối với cha mẹ là việc chăm sóc và phụng dưỡng họ khi già yếu, đau ốm. Nhưng người xưa lại có một cách nhìn khác về báo hiếu.

Người xưa dạy chẳng sai: Nhà có 3 cái trống sớm muộn cũng nghèo, trống ở đây là chỉ điều gì? / Người xưa dặn: Trong nhà trồng 4 cây sống lâu trăm tuổi này gia đình có thể hưng thịnh

Báo hiếu là một đức tính quan trọng của con người, được đặc biệt coi trọng ở phương Đông. Báo hiếu là quy luật bình thường của thiên nhiên, là lý do đất đai nâng đỡ vạn vật, là đức hạnh mà con người cần nhớ.

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.


Việc sử dụng "hiếu" để cai trị thiên hạ từ lâu đã là hành động cốt lõi của những người có trí tuệ. Từ xa xưa, mọi người đều coi gia đình là nền tảng xây dựng xã hội. Đối với những người lãnh đạo, gia đình càng quan trọng hơn. Chỉ khi gia đình hòa thuận, đất nước mới có thể hòa thuận, từ đó gia đình thịnh vượng thì đất nước cũng trở nên giàu mạnh.

Người xưa luôn đề cao việc giáo dục nhân dân bằng cách tu thân trước, sau đó là xây dựng gia đình, và cuối cùng mới là trị quốc.

 

"Mặt" của con cái đối với cha mẹ mang hai ý nghĩa. Đầu tiên, khi chăm sóc và phụng dưỡng cha mẹ, con cái phải luôn giữ sự ôn hòa và vui vẻ. Thứ hai, bất kể cha mẹ có thế nào, con cái cũng phải trung thành và kính trọng. Đó chính là báo hiếu, và không phải ai cũng có thể làm được điều đó.

Khi còn nhỏ, cha mẹ yêu thương chúng ta, và khi cha mẹ già yếu, chúng ta lại yêu thương họ. Nhưng nếu cha mẹ chán ghét chúng ta, và chúng ta vẫn duy trì lòng báo hiếu, đó mới chính là tiêu chuẩn mà người xưa dạy và không phải ai cũng làm được.

Người xưa luôn coi trọng lòng báo hiếu của con người. Những người biết báo hiếu với cha mẹ mới được người khác tôn trọng.

 

Vì vậy, chúng ta nên coi cha mẹ mình như bản thân trong tương lai. Chúng ta phải sống trong lòng báo hiếu, tận tâm chăm sóc cha mẹ, luôn mỉm cười và yêu thương. Đừng chờ đến khi cha mẹ ra đi mới hối tiếc.


Kim Thảo (tổng hợp)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm