Mẹ già mắc bệnh tim nuôi các con tâm thần
Đến xóm 6 hỏi thăm gia đình bà Định thì không ai là không biết về hoàn cảnh của bà. Cái tuổi đã ở ngưỡng “gần đất xa trời” nhưng bà chưa bao giờ được sống trong chuỗi ngày hạnh phúc bởi cơm không đủ no, quần áo không đủ mặc. Hình ảnh đầu tiên đập vào mặt chúng tôi là người đàn bà nhỏ thó, tóc đã ngả màu mây đang ngồi băm lõi cây chuối cho gà ở ngoài sân. Bà Định buồn rầu: “Chồng mất sớm, tuổi bà thì đã cao, sức khỏe lại yếu khi mang trong mình căn bệnh suy tim độ 3, một mình vật lộn nuôi 3 đứa con tâm thần. Hàng ngày bốn mẹ con cứ lủi thủi trong căn nhà nhỏ bé, có cái gì thì ăn cái đấy”.
Bà Định sinh ra trong một gia đình thuần nông. Bố mẹ bà đều là những người quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Bà là con cả trong gia đình nên phần nào cũng thấu hiểu được nỗi khổ của bố mẹ, hàng ngày bà ra sông mò cua, bắt ốc để kiếm cái ăn cho các em.
Năm 18 tuổi, bà xây dựng gia đình với chàng trai gần nhà hơn mình 1 tuổi là ông Nguyễn Văn Truyền. Lấy nhau được một thời gian thì ông Truyền lên đường nhập ngũ, chiến đấu ở Lào. Khi ra quân, ông lại mang trong mình di chứng chất độc da cam. Tưởng chừng con gái đầu lòng ra đời sẽ đem lại niềm vui cho hai bên gia đình nội, ngoại. Nhưng niềm vui ấy bỗng biến mất trong nỗi đau vô hạn khi người con gái ấy (chị Nguyễn Thị Hòa) sinh ra đã không được như người bình thường, chân tay cứ teo lại, mắt đờ dại và mắc bệnh suy tim. Thương con, không chịu nỗi đau này, ông bà đành bán thóc, bán những vật dụng quý giá nhất trong nhà, vay tiền người thân để đưa con gái lên bệnh viện huyện chữa bệnh nhưng vẫn không có một chút hi vọng giành lại sự sống cho con và chỉ nhận cái lắc đầu từ bác sĩ.
Mấy năm sau, ông bà lần lượt sinh các con là: Anh Nguyễn Văn Bình (44 tuổi), chị Nguyễn Thị Mai (40 tuổi) và chị Nguyễn Thị Mài (36 tuổi). Thế nhưng, cả 3 người con ấy cứ ngơ ngác, ú ớ suốt ngày. Sau nay bà Định mới biết, chính chất độc da cam đang ẩn chứa trong người ông Truyền đã ảnh hưởng đến các con mình.
Bà Định cho biết, nhiều lần bà bị đứa con út lên cơn đánh đập vô cớ, vớ được cái gì là ném cái đó, có lúc bà bị đấm chảy máu mồm. Những lúc như thế, bà phải chạy ra đường kêu hàng xóm đến ngăn cản. Không chỉ quấy phá trong nhà, con bà còn lao ra đường đấm đá những người đi ngang qua.
Theo lời bà Định thì trong các con, có anh Bình (con cả) còn biết giúp đỡ mẹ làm những việc nhà mỗi khi tỉnh táo. Hai cô con gái suốt ngày chỉ ú ớ, nghịch linh tinh. Nhiều lần bà phải khóa cửa, nhốt 2 cô con gái vào buồng để tránh đập phá đồ đạc trong nhà.
Mặc dù tuổi cao sức yếu, nhưng bà vẫn cố gắng làm lụng để chăm lo cho các con. Với số tiền trợ cấp hàng tháng của 4 mẹ con là hơn 1 triệu đồng /tháng không thể đủ để bà Định chi tiêu, trong khi bản thân bà đang phải điều trị bệnh suy tim độ 3 và hàng tháng vẫn phải thuốc men cho các con. Trao đổi với chúng tôi, ông Đinh Văn Dậu - Trưởng xóm 6 cho biết: “Hoàn cảnh của gia đình bà Định rất khó khăn. Chính quyền địa phương cũng không giúp được nhiều nên chỉ động viên, hỏi thăm gia đình cố gắng vượt qua nỗi khổ này”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo