Tại sao Idlib lại sụp đổ nhanh như vậy?
Su-35 Nga chặn F-16 Thổ Nhĩ Kỳ tấn công Quân đội Syria tại Idlib? / Thổ Nhĩ Kỳ ra tối hậu thư với Nga về vấn đề Idlib
Đừng đùa dại với “Tổng tư lệnh tiễu phỉ”.
Với diễn biến thế trận như thế này, nếu không bị yếu tố chính trị cản trở thì bằng hoạt động quân sự, thành phố Idlib – thủ phủ của tỉnh Idlib, được giải phóng, toàn bộ phiến quân bị tiêu diệt hoặc trốn chạy sang Thổ Nhĩ Kỳ chỉ là thời gian…Một thế trận phát triển thuận lợi như “chẻ tre” của Liên minh SAA – đồng minh là không thể đảo ngược được.
Nên biết rằng, Idlib là khu giảm leo thang cuối cùng trên lãnh thổ Syria. Dân số bản địa và dân số (chủ yếu là thân nhân phiến quân) từ các khu giảm leo thang khác sau khi bị “cưỡng bức hòa bình” đã kéo về…chừng 3 triệu người. Idlib nằm sát biên giới Thổ Nhĩ Kỳ với địa hình rừng núi xen lẫn nhữngthung lũng trù phú…
Về lực lượng quân sự (bao gồm phiến quân loại “ôn hòa” và khủng bố) khoảng 50.000 tay súng. Vũ khí hạng nhẹ, hạng nặng, xe tăng, pháo binh, tên lửa…(trừ không quân) được Thổ Nhĩ Kỳ, phương Tây…trang bị đầy đủ, tiên tiến, hiện đại.
Về chính trị, Iddlib được Thổ Nhĩ Kỳ coi như là một vùng ảnh hưởng của mình và cùng với phương Tây coi như một khu vực ly khai chống phá chính quyền Damascus, sẵn sàng bất cứ khi nào gây bất ổn chính trị, khủng bố…được Thổ Nhĩ Kỳ và phương Tây hỗ trợ.
Đánh giá về sức mạnh quân sự tại Idlib, các chuyên gia quân sự đều công nhận sức mạnh của nó tương đương với sức mạnh quân sự của một quốc gia châu Âu trung bình. Sức mạnh đó không phải dạng vừa…
Vậy, sức mạnh nào, cái gì đã khiến Idlib “toang” nhanh như vậy? Theo tôi có mấy nguyên nhân sau đây:
1, Nga và SAA đã chuẩn bị kỹ càng từ quy mô chiến lược đến chiến thuật.
Đầu tiên là về đối ngoại quân sự, Nga-Syria đã hoàn toàn ngăn chặn sự can thiệp của nước ngoài, đặc biệt là Mỹ, phương Tây vào Idlib.
Hãy nhớ lại, các khu vực giảm leo thang trước đây như Hom, Đông Ghuta, Daraa khi VKS Nga và SAA tấn công đều gặp phải sự can thiệp rất nhiều của Mỹ-PT. Thậm chí lấy cớ SAA sử dụng VKHH, Mỹ - NATO tấn công tên lửa vào Syria. Nhưng bây giờ thì “Mũ bảo hiểm trắng” đã bị “chiếu” trước, nhưng quan trọng hơn, mang tính quyết định là sự răn đe quân sự của Nga tại Syria…
Trước chiến dịch “Bình minh Idlib” và mới đây, Hải quân Nga và Syria đã chuẩn bị đủ lực lượng tại Địa Trung Hải, tổ chức 2 cuộc tập trận mà đối tượng giả định là ai, là gì…thì chắc chắn nó sẽ, đã đến đúng địa chỉ cần đến.
Tại Idlib, VKS Nga đã tiến hành các giai đoạn, các đợt không kích không phải là “vô thưởng vô phạt” chỉ nhằm tiêu hao sinh lực địch ngắn hạn mà các cuộc không kích mang tầm chiến lược: Đánh sập khả năng phòng ngự chiều sâu của phiến quân tại Idlib.
Chiều sâu của một hệ thống phòng ngự không chỉ là số đo km mà quan trọng hơn là các hệ thống, cứ điểm kiên cố, cơ sở vật chất để cầm cự, sự kết nối toàn hệ thống phòng ngự như chỉ huy, thông tin, các sở chỉ huy (SCH) chính, dự bị…Tất cả những vấn đề này đều bị VKS Nga dọn bãi trước, đến mức các chuyên gia quân sự phương Tây phải ơ lên rằng, “té ra VKS Nga toàn chơi vào những mục tiêu có tính dài hạn”…
Chính vì thế, trận Maarat al-Numan được coi là trận mở đầu then chốt rất quan trọng của chiến dịch “Bình minh Idlib”, nhắm vào chỗ hiểm, xung yếu của một “con đê” phòng ngự Idlib. Và, thực tế diễn biến chiến dịch “Bình minh Idlib” đã cho thấy bắt đầu từ chiến thắng này, hệ thống phòng ngự của phiến quân tại Idlib trôi đi từng mảng…
Lấy gì mà phòng ngự cầm cự khi khu vực không có cấu trúc cho phòng ngự kiên cố, khi sự kết nối chỉ huy và hỗ trợ bị cắt đứt, SCH chính bị sập mà không có SCH dự bị; khi các kho tàng đạn dược dự trữ bị “phẫu” trước đó?...Không thể! Về chiến thuật, “toang” là tất yếu.
2, Đàn áp bằng không kích – một cách khác của đối sách “cưỡng bức hòa bình”.
Mỹ đã tố cáo Nga sử dụng vũ khí cấm “bom chân không” (BOV) trong chiến dịch Idlib, nhưng Mỹ và Israel thì đã vi phạm “tội ác chiến tranh” nhiều lần hơn khi sử dụng BOV trong các cuộc chiến…và kể ra, ở Idlib, mức tàn phá và người dân bị thiệt mạng chưa là gì so với Mỹ tấn công Raqqa.
Nói về BOV, vào tháng 8/1999, quân đội Nga đã sử dụng BOV trong chiến dịch chống khủng bố ở Dagestan.BOV được thả xuống làng Tando của Dagestan, trong đó một số lượng lớn quân ly khai Chechen đã tập trung.Hậu quả là hàng trăm chiến binh đã thiệt mạng, ngôi làng bị xóa sổ hoàn toàn khỏi mặt đất.
Sự khủng khiếp của BOV đến mức, trong những ngày tiếp theo, các chiến binh, nhận thấy trên bầu trời khu định cư nào có máy bay tấn công Su-25 của Nga thì đều chạy trốn khỏi nó trong hoảng loạn.Do đó, BOV không chỉ có sức tàn phá khủng khiếp mà còn có tác dụng khủng bố tâm lý mạnh mẽ.
Một vụ nổ của một loại đạn như vậykèm theo một tia sáng dữ dội, mọi thứ xung quanh đang cháy và đất đang tan chảy. Không có một công sự, hầm ngầm, khu phố nào mà người trong đó tồn tại.Tất cả điều này đóng một vai trò lớn trong các chiến sự đang diễn ra tại Idlib mà đến lúc Nga “không thương xót”…
Lực lượng phiến quân nói rằng “Quân đội Nga còn ác hơn quỹ dữ” rồi báo chi Trung Quốc gọi VKS Nga tác chiến rất “tàn bạo”…các tờ báo không thân Nga thì cho rằng, Nga đã cố tình, không nương tay vào những người dân ủng hộ phiến quân tại Idlib.
Tại sao Nga lại “không thương xót” như vậy? Bởi giới quân sự Nga thừa biết hơn một nửa dân Idlib là thân nhân của các nhóm khủng bố “ôn hòa” từ các nơi chạy về. Do đó khi họ gồng gánh chạy tiếp về phía Bắc giáp Thổ Nhĩ Kỳ thì các chiến binh mất tinh thần chiến đấu, chỉ chạy theo. Đó là lí do tại sao Thổ Nhĩ Kỳ đề nghị Nga ngừng bắn tại Idilb cho hơn 400.000 người dân rút khỏi Maarat al- Numan. Và thực tế quân của sư 25 chỉ vào tiếp quản Maarat al-Numan mà không có trận chiến ở đây. (Maarat al-Numan được trấn giữ không phải là HTS)
3, Ý chí chiến chiến đấu của phiến quân các loại rơi xuống một cách thê thảm. Tại sao? Đơn giản là họ không còn có ai ở bên mình. Phiến quân thân thiết của Thổ Nhĩ Kỳ thì nghe tiếng thét của Thổ Nhĩ Kỳ nhưng chỉ thấy “khói” mà không có “lửa”, còn loại khác như HTS thì vô vọng khi thế lực ủng hộ ngầm như Mỹ, Phương Tây bất lực, bỏ rơi. Họ bị phản bội, bỏ rơi sẽ dẫn đến sự phản loạn.
Điều này khiến cho hệ thống phòng ngự Idlib còn đổ sụp, toang nhanh hơn bị bom đạn, hỏa lực của SAA.
4, SAA, ngoài VKS Nga ra họ còn có đồng minh thiện chiến không kém gì Sư 25 đặc nhiệm.
Mặt trận phía Tây Nam Idlib vở ra từng mảng như vậy, ngoài sự thiện chiến của Sư 25 đặc nhiệm ra thì SAA còn được lực lượng IRGC của Iran. Được biết họ có chừng 600 – 800 quân tham gia tác chiến với Sư 25 ở cánh này, ngoài ra còn có quân của Hezbollah.
Đây là một điều đặc biệt, bởi IRGC chưa bao giờ tham chiến ở phía Tây Bắc Syria mà chỉ ở phía Nam Syria. Nhưng việc tướng Qassem Soleimani, Tư lệnh IRGC bị Mỹ ám sát, Iran muốn chứng tỏ cho Mỹ biết rằng IRGC không vì thế mà giảm sút, trái lại còn mạnh mẽ hơn trên toàn bộ Trung Đông.
Kết luận
Đánh nhau như thế là không công bằng. SAA có đủ từ không quân, hải quân, pháo binh, tên lửa và vũ khí hủy diệt nhưng các chiến binh không có gì, trong khi phạm vi chiến trường lại nhỏ, cho nên, dưới hỏa lực khủng khiếp, có tính hủy diệt, họ chiến đấu bằng cách chui lủi giơ đầu chịu báng, là “đi chết” chứ không phải là chiến đấu.
Nhưng, phiến quân tại Idlib đâu phải ai cũng sẵn sàng “liều chết”, ít nhất là số chiến binh có thân nhân từ các nơi bị gom về, do đó, đầu hàng hoặc rút lui tháo chạy để tránh bị hủy diệt là tư tưởng tác chiến của phiến quân tại đây. Thế đó.
Lực lượng ly khai, thổ phỉ tại Chechnya còn thiện chiến, hung hăng, có cơ sở vật chất kỹ thuật quân sự, có chính trị, quy mô cấp nhà nước…hơn hẳn lực lượng phiến quân thánh chiến “năm cha bảy mẹ” ở Idlib rất nhiều mà khi Nga – Putin ra tay thì đã phải đầu hàng nếu không thì chết. Vấn đề là hãy xem tại Idlib, Nga – Putin kiên nhẫn với sự “xấc xược” của phiến quân đến đâu.
Lực lượng thánh chiến tại Idlib trong tình thế, thế trận này thì chỉ có yếu tố chính trị mới cứu được mạng, còn không, ngoại trừ chạy sang Thổ Nhĩ Kỳ, thì chỉ có 2 lựa chọn đầu hàng hoặc chết. Đừng dại đùa với Tổng thống Nga Putin – người được mệnh danh là “Tổng tư lệnh tiễu phỉ”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo