Sự thật 'thần y' 9 tuổi chữa bệnh bằng sờ và vuốt
Những lời đồn thổi về khả năng “siêu phàm” của một đứa bé còn quá nhỏ phải chăng là một mâu thuẫn ? Chúng tôi đi tìm lời giải đáp…
Chân dung đứa bé có năng lực “siêu phàm”
Đứa bé chữa bệnh có tên là Phùng Minh Quân, hiện đang theo học lớp 4A, Trường tiểu học Trần Bình Trọng (huyện Thống Nhất, Đồng Nai). Quân là con nuôi của ông bà Phùng Văn Độ và Nguyễn Thị Tất.
Theo người dân nơi đây, Quân là đứa bé bị bỏ rơi được ông bà Độ mang về nuôi. Cha mẹ Quân là những người lao động nghèo vất vả sớm hôm. Sinh kế luôn đè nặng trên đôi vai…
Quân là một đứa trẻ trắng trẻo, đẹp trai và được cắp sách đến trường. Học đến lớp 4 bắt đầu chữa bệnh cho mọi người. Một chị bán hàng nước trước cổng trường cho biết mặc dù ở nông thôn, nhà nghèo nhưng Quân là đứa duy nhất được đưa và rước tử tế.
Người đưa rước thay đổi mỗi ngày và phương tiện cũng không đồng nhất. Có khi đi xe ga, xe số nhưng cũng có khi Quân chễm chệ trên chiếc du lịch 4 chỗ.
Sức học của Quân ngày càng xuống dốc tỷ lệ nghịch với lượng bệnh nhân ngày một tăng. Nhà trường cho biết, nhiều khả năng Quân sẽ lưu ban trong năm học này.
Nhà trường đã nhiều lần mời ông bà Độ đến trường để trao đổi về việc học của con, đề nghị ông bà Độ chấm dứt ngay việc cho Quân chữa bệnh để chú tâm vào việc học. Cả hai ông bà viết cam kết không cho Quân làm công việc chữa bệnh.
Nhưng, cam kết thì còn đó, mỗi ngày hàng trăm con người vẫn đang chờ bàn tay với một “năng lượng” vô hình không ai thấy được không ai kiểm chứng của Quân sờ vào. Mà chỉ cần Quân sờ, Quân xoa thì bệnh gì cũng khỏi ???.
Một cái vuốt, luồng điện chạy rần trong cơ thể (?)
Có thể thống kê đủ loại người, loại bệnh tìm đến để “thần y” bắt mạch, chữa bệnh như: bệnh ung thư, câm điếc bẩm sinh, u não, đau cột sống, thận, tim…
Khoảng 14 giờ ngày 10/1, chúng tôi chứng kiến trước nhà ông bà Độ một xe 16 chỗ và nhiều xe du lịch đậu thành hàng dài. Trong khu vườn la liệt hàng trăm người chờ.
Trên chiếc ghế dài trước căn nhà, một người đàn ông mệt mỏi đang nhắm nghiền đôi mắt. Người nhà cho biết, ông bị bệnh gan và thận. Đã từng phẫu thuật lấy ra nhiều viên sỏi nhưng giờ vẫn tái phát. Sức khỏe ngày một kém đi.
Một người khác bụng trương to, nước da bủng beo vì sưng lá lách. Còn trên chiếc xe lăn một cụ bà đầu cứng đơ, mắt thất thần nhìn về một hướng. Cụ bị chứng u não, đến đây xin chữa trị…
Căn nhà của ông bà Độ đóng kín cửa. Phia trước, một bên là bàn thờ, một bên có tờ giấy dán lên vách ghi mấy dòng nguệch ngoạc: “Xin trật tư, cám ơn. Để cháu nghỉ trưa”.
Lúc này có hai người phụ nữ từ ngoài đi thẳng đến trước bàn thờ. Trên tay một người cầm một xấp tiền. Khấn vái xong, người đàn bà này để tiền trên bàn thờ.
Nhiều người kể lại, trước nơi đây có thùng quyên góp nhưng đã bị chính quyền lập biên bản ngăn cấm. Vì thế bây giờ mọi người đều để tiền trên bàn thờ.
Mọi người tụ tập đã đông. Bỗng tất cả mọi con mắt đổ dồn về một hướng. Một đứa bé mặc quần áo màu vàng được một người đàn bà dẫn ra.
Sau khi “thẩm tra” một lượt các con bệnh, Quân – đứa bé mặc đồ vàng – đến sờ vào thân thể những người bệnh nặng. Người gan thận được sờ vào vùng gan thận, lá lách sờ vào bụng, u não vuốt vào đầu. Chờ “thần y” làm xong động tác đó, những người bệnh được đưa ngay về nhà.
Một chị còn trẻ, khi được Quân sờ xong, ra cửa nói: “Được nó sờ vào người, tôi cảm thấy như có luồng điện chạy rần trong cơ thể”.
Thật vậy sao? Chúng tôi giả vờ khai bệnh: “Chú bị đau bao tử gần 20 năm nay, cháu giúp chú”. Thằng bé sờ vào bụng tôi. Bàn tay nó cũng như bao bàn tay của những đứa trẻ khác. Có gì khác biệt đâu?
Càng về chiều càng đông người đến chữa bệnh. Nhưng với cách chữa bệnh chỉ cần vuốt qua vùng bị đau thì làm sao hết bệnh?
Khoa học đã phát minh ra nhiều máy móc hiện đại, nhiều thuốc đặc trị nhưng cũng đành bó tay trước các căn bệnh nan y. Vậy mà một đứa bé mới 9 tuổi có khả năng vượt cả những thành tựu khoa học hay sao?
VietnamNet
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Cột tin quảng cáo