Tin tức - Sự kiện

Xót cảnh cụ bà 75 tuổi nuôi 4 đứa cháu mồ côi

Ở cái tuổi 75, cái tuổi thất thập này, lẽ ra cụ phải được hưởng an nhàn với tuổi già và con cháu nhưng trớ trêu thay. Hằng ngày cụ phải vật lộn kiếm tiền nuôi 4 cháu gái mồ côi trong đó một đứa mắc căn bệnh hiểm nghèo.

Cụ Lê Thị Liên, trú tại Phường Ngọc Lâm, quận Long Biên, Hà Nội. Cách trung tâm Hà Nội chưa đầy 5 km, ở cái xóm nghèo ấy hỏi đến cụ Liên không ai là không biết đến bởi hoàn cảnh khó khăn của cụ.
Hình ảnh đầu tiên khi chúng tôi tìm đến nhà cụ là hình ảnh cụ đang rót từng cốc trà bán từng chiếc bánh cho khách ở đầu lối ra vào căn nhà chật hẹp của mình, đây cũng là nghề chính để cụ bươn chải lo cuộc sống khó khăn hiện tại. Căn nhà số 79, ngõ 399 Ngọc Lâm, Long Biên, Hà Nội nằm lọt thỏm dưới hố sâu, từ lâu đã vắng bóng tiếng nói, cười. Gánh nặng nuôi 4 đứa cháu đè lên đôi vai gầy của cụ.

Em Nguyễn Tuyết Nhi đang chống chọi với bệnh tật hàng ngày.
Em Nguyễn Tuyết Nhi đang chống chọi với bệnh tật hàng ngày.

“Lúc con trai còn sống, các cháu mạnh khỏe thì cuộc sống cũng không đến nỗi khó khăn chật vật như thế này”, cụ Liên chia sẻ. Năm 2009, vì mâu thuẫn gia đình nên mẹ bọn trẻ bỏ nhà ra đi đến nay cũng không hề có tin tức, năm 2013 bố bọn trẻ cũng lâm bệnh nặng rồi qua đời.Mọi khó khăn chưa dừng lại ở đó, bố mất được 2 tháng, cháu lớn (Nguyễn Tuyết Nhi) bị bại liệt do lần sơ sẩy, trượt ngã cầu thang. Rủi ro chồng chất rủi ro khi cô bé mắc thêm căn bệnh suy phổi, biến chứng do không kịp chữa trị nên ngày càng trầm trọng. Hiện tại, một bên phổi của em hỏng hẳn, bên còn lại cũng chịu tổn thương nặng nề. 17 tuổi nhưng em chỉ nặng 23 kg, tay và chân ngày càng teo tóp chỉ còn da bọc lấy xương.
Nhà có 4 chị em gái, Nhi là chị cả trong nhà trước lúc mắc bệnh mọi việc lớn bé trong nhà đều do em tự làm lấy. Nhưng từ khi chứng bệnh phổi càng ngày càng nặng rồi đến căn bệnh quái ác khiến em không thể tự đi lại được nên đành bỏ giở việc học của mình cùng với đó là Cụ Liên không thể một mình vưa chăm Nhi vừa chăm các em nên người em thứ hai cũng phải thôi học để ở nhà chăm chị và đỡ đần cụ.

Cụ Lê Thị Liên ngồi bán nước trước hẽm ra vào.
Cụ Lê Thị Liên ngồi bán nước trước hẽm ra vào.

Khuôn mặt gầy yếu, khắc khổ của cụ Liên rơm rớm nước mắt: “Tôi già rồi, sống chết lúc nào cũng được chỉ thương cho 4 đứa cháu gái nếu lỡ tôi chết đi chúng sẽ nương tựa vào ai?”, cụ xúc động nói. Chăm con rồi lại chăm cháu ăn học, cuộc sống khốn khó luôn đeo bám lên đôi vai gầy của cụ Liên. Điều khiến cụ nặng lòng xót xa lúc này là khi cụ đã ở tuổi già xế bóng, không biết các cháu mình sẽ trông dựa vào đâu, ai sẽ chăm sóc đứa cháu bị bệnh và đứa thì đang tuổi ăn học. Rất mong nhận được sự chia sẻ của cộng đồng để vơi bớt khó khăn của gia đình lúc này.

Nên đọc
Theo báo Vietnamnet
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo