Tiền của tôi thì vợ coi là của chung, nhưng tiền của cô ấy thì lại là của riêng, tôi không có quyền gì.
Tôi không phải là người đàn ông tham tiền, vì nếu tham tiền thì tôi sẽ chọn lấy người con gái khác làm vợ, chứ không bao giờ lấy vợ tôi. Bởi trước khi đến với tôi, cô ấy chỉ có hai bàn tay trắng và một công việc với mức thu nhập vừa đủ cho chi tiêu cá nhân ở mức tối thiểu nhất.
Không cần vợ phải kiếm ra tiền nên tôi cưới cô ấy sau 3 tháng quen biết mà không đắn đo bất cứ điều gì. Cưới xong, cô ấy chuyển từ nhà trọ sang nhà tôi ở. Căn nhà ấy, bố mẹ mua cho tôi, nhưng khi vợ đẻ, bố mẹ lên chơi, cô ấy luôn tỏ thái độ khó chịu vì phải sống với bố mẹ chồng. Có những lời nói, cư xử không đúng mực, khiến mẹ tôi giận dỗi mà bỏ về quê ở.
Họ hàng nhà tôi ra chơi vài hôm cô ấy cũng có thái độ khó chịu, vì sợ tốn tiền, sợ phải phục vụ họ, và có những lời nói khó nghe, như đuổi họ về. Từ đó họ không bao giờ ra nhà tôi nữa, tôi trách thì cô ấy nói như vậy càng tốt, càng đỡ phải rắc rối.
Sống với vợ, tôi mới nhận ra rằng cô ấy là một phụ nữ ích kỷ và chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Hàng tháng, tiền lương tôi đưa cho cô ấy hơn một nửa, cô ấy chỉ chi tiêu trong khoản đó, có khi hết lại xin tôi thêm, bần cùng lắm mới chi tiêu vào thu nhập của cô ấy một chút, còn số tiền cô ấy làm ra cô ấy để nguyên, thi thoảng biếu bố mẹ và anh em nhà cô ấy.
Đến khi tôi mua xe, thiếu mất 200 triệu, phải đi vay ngân hàng trả lãi, tôi cũng không muốn hỏi vợ, dù biết cô ấy có khoản tiền để riêng bằng, thậm chí nhiều hơn khoản tôi đi vay, tôi cũng muốn thử xem cô ấy sẽ như thế nào, nhưng tuyệt đối cô ấy không đưa tiền đó ra, mà để kệ tôi xoay sở, dù cái xe đó chủ yếu tôi dùng để đưa vợ con về quê, đi chơi.
Một thời gian sau đó, tôi lại mua một mảnh đất, ý định mua đi bán lại kiếm lời, cũng không đủ tiền, tôi nói chuyện với vợ, ý bảo cô ấy lấy tiền tiết kiệm về để cùng tôi mua mảnh đất, nhưng vợ không đồng ý, với lý do mảnh đất phải đứng tên của tôi và cô ấy, chứ không được đứng tên bố mẹ tôi. Trong khi, tôi không thể để mảnh đất đứng tên mình vì nhiều lý do. Thế là cô ấy nhất định không đưa tiền cho tôi.
Sau hai lần như vậy, tôi cảm thấy thất vọng vô cùng về sự vô tâm của vợ. Cô ấy không chỉ ích kỷ mà còn rất tham lam và luôn tính toán với cả chồng và những người thân của chồng mà quên mất rằng, cái nhà cô ấy đang ở là tiền của bố mẹ tôi, tiền cô ấy chi tiêu hàng ngày cũng lấy từ thu nhập của tôi.
Theo Chiến/Báo Đất Việt