Đời sống

'Đau đơn' khi người yêu cũ của chồng nói tôi 'gái độc không con'

Cô ta khuyên chồng tôi buông tay cuộc hôn nhân này bởi tôi chưa làm tròn bổn phận của người vợ.

8 mối hiểm họa khiến vợ chồng lao đao trong năm đầu có con / Những lời khen từ vợ khiến chồng ghét cay ghét đắng

Chúng tôi kết hôn được ba năm nhưng chưa có mụn con nào. Hai lần tôi mang thai đều bị sảy vì cơ địa yếu khiến gia đình đôi bên thất vọng. Đằng ngoại sợ phiền lòng nhà nội nên ngày ngày giục giã, bố mẹ chồng nói gần, nói xa làm tôi áp lực càng thêm áp lực.

Chồng tôi có người yêu cũ tên Yến, là bạn thanh mai, trúc mã. Cách đây gần chục năm, cô ta theo gia đình sang nước ngoài định cư rồi kết hôn nên hai người chia tay. Gần đây, do quan hệ với chồng trục trặc nên Yến đưa con trai về Việt Nam sinh sống. Sự xuất hiện của nhân vật rắc rối đảo lộn hoàn toàn cuộc sống vốn nhiều điều mệt mỏi của hai vợ chồng tôi.

Ảnh minh họa.

Yến gắn bó với chồng tôi suốt thời học phổ thông nên được mọi người trong gia đình anh yêu quý. Nhờ vậy, cô ta thường xuyên qua lại thăm hỏi rồi kể lể những bất hạnh trong hôn nhân khi sống ở nước ngoài. Một lần, khi lúi húi quét dọn ở sau hè, tôi nghe mẹ chồng nói với Yến: "Thằng Thoại cũng chẳng sung sướng vì vợ nó không biết đẻ". Tôi chết lặng, chỉ biết câm nín dù ngay lúc đó muốn hét lên để thoát khỏi nỗi giận dữ.

Đêm ấy tôi mang mọi chuyện kể với chồng, hỏi anh có thấy mẹ quá đáng? Nhưng anh tỏ ra thản nhiên, bảo: "Bà mong cháu nên suy nghĩ như thế là điều dễ hiểu". Tôi quay lưng vào tường khóc vì cảm thấy đơn độc còn chồng ngáy đều đều. Trước giờ anh luôn tỏ ra vô tâm nhưng trong trường hợp này tôi thấy điều đó thật đáng sợ.

Yến nhờ chồng tôi giúp tìm địa điểm mở cửa hàng. Một tuần vài lần họ gặp nhau ngang nhiên; về nhà thì nhắn tin, gọi điện. Tôi chuyển từ nghi ngờ sang ghen tuông rồi cảm thấy bị xúc phạm. Mỗi lần đề cập vấn đề này một cách thẳng thắn, anh đều nói "ghét nhất kiểu suy diễn vô lý".

Chủ nhật tuần trước là sinh nhật Yến. Mẹ chồng tôi gọi điện bảo sang sớm làm tiệc đãi cô ta vì "con bé về đây một thân, một mình rất tội nghiệp". Tôi muốn "bốc hỏa", nhưng kìm chế để giữ hòa khí. Buổi sáng hôm ấy, tôi đi chợ mua hải sản, làm lẩu trong lúc chồng tôi chở người yêu cũ đi chọn quà.

 

Mọi người vui vẻ, hồ hởi suốt bữa ăn chỉ riêng tôi uất nghẹn. Xong bữa, tôi bê ngay mâm bát đi rửa để khỏi phải chứng kiến cử chỉ thân mật mà Yến với mẹ chồng tôi dành cho nhau. Đang cắm cúi rửa bát, tôi nghe tiếng mẹ chồng than thở rằng phiền lòng vì thèm cháu nội. Bà bảo lẽ nào gia đình không đủ phước nên ông trời không thương. Yến nói đỡ, bảo sinh nở là việc của đàn bà, khuyên chồng tôi nên buông tay cuộc hôn nhân bởi tôi làm vợ mà không tròn bổn phận vợ, "cây độc không trái, gái độc không con".

Máu dồn lên não khiến tôi không thể bình tĩnh nổi. Tôi đạp mạnh mâm bát, chạy ra chỉ tay vào mặt Yến nói cô ta không có tư cách gì phán xét tôi khi hôn nhân của chính mình chẳng được tròn trịa. Tôi đuổi Yến ra khỏi nhà và nhấn mạnh cô ta hãy tránh xa chồng tôi, để chúng tôi yên ổn đợi con. Mẹ chồng tôi phẫn nộ, quát chồng tôi về dạy lại vợ vì "không biết đẻ còn láo".

Vợ chồng tôi chẳng nói với nhau một câu kể từ hôm đó. Rất có thể một thời gian nữa, quyết định đau lòng nào đó sẽ được đưa ra. Tôi chưa thể sinh con, điều đó có sai không, và tôi phải làm thế nào để giữ gìn cuộc hôn nhân đang bên bờ vực? Xin hãy cho tôi một lối thoát, ba năm qua và ngày chủ nhật đen tối ấy với tôi là quá đủ.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm