Đến lúc Tuyên nhìn thấy cô gái, mặt mày anh tái dại, cắt không còn hột máu, ấp úng mãi Tuyên mới thốt nên lời là anh tưởng cô gái đó thuộc diện "rau sạch" theo sự dắt mối của đám bạn mới quen, nào ngờ đó là "gái bán hoa".
Tuyên ôm tôi vào lòng thủ thỉ rằng mẹ anh đã đi xem thầy, cuối năm bố, mẹ anh sẽ mang lễ hỏi đến nhà tôi, rồi hai bên gia đình sẽ định ngày cưới, chứ để sang năm anh không được tuổi. Tuyên còn bảo anh không thể chờ lâu thêm nữa vì anh quá yêu tôi, sống xa tôi ngày nào là anh trống trải, cô đơn ngày ấy. Nghe Tuyên trải lòng, tôi thật sự thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này, khi nhận được tình quá nồng nàng, quá đầy đặn từ một nửa kia của mình.
Vợ 20, chồng cũng mới bước qua tuổi 22, còn quá trẻ để sinh em bé, nên tôi và Tuyên thống nhất thư thư vài năm nữa để Tuyên vững tay nghề ở cửa hành sửa chữa xe máy, mà chủ là bác bạn thân của bố Tuyên. Còn tôi cũng muốn có được thu nhập ổn định khi làm nhân viên bán quần áo ở shop thời trang trên phố, rồi có con cũng chưa muộn.
Bố, mẹ chồng tôi cũng ủng hộ vì vợ, chồng anh trai Tuyên đã có bé trai đầu lòng được gần hai tuổi rồi. Trong giờ làm ở xưởng sửa xe máy, Tuyên của tôi lấm lem dầu mỡ, nhưng hết ca Tuyên về nhà diện quần bò, áo phông bó sát khoe thân hình trai trẻ khỏe mạnh cùng nụ cười thân thiện thường trực trên môi, chẳng ai bảo chồng tôi không sành điệu, không ga lăng.
Không ít lần khi hai vợ chồng đi ngoài phố, tôi cảm nhận nhiều ánh mắt của các cô gái trẻ nhìn theo chồng tôi vừa ngưỡng mộ, vừa không giấu nỗi ghen tỵ với may mắn của tôi. Thêm hai năm để tôi và Tuyên trưởng thành trong vai trò chồng, vợ cũng như đã tích cóp cho quyển sổ tiết kiệm chung được thêm một số kha khá ngoài tiền mừng cưới. Nên tôi nói với Tuyên là muốn mang bầu để sang năm đón em bé, hoàn thiện một tổ ấm hạnh phúc.
Tưởng Tuyên vui vẻ đồng ý, nào ngờ anh thẳng thừng từ chối với lý do anh sắp được chủ cho đi học một lớp nâng cao tay nghề ở trung tâm đào tạo của hãng xe nổi tiếng, thời hạn kéo dài cả năm, nếu bận bịu gia đình, con cái lúc này thì đường tiến thân của anh sẽ dở dang vì mất cơ hội. Anh còn bảo đàn ông mới 24 tuổi có gì phải cuốn lên sống nhàng nhã, hưởng thụ được lúc nào hay lúc ấy!
Tôi buồn và ngỡ ngàng vì những suy nghĩ của chồng, bởi từ ngày yêu tới giờ, tôi chưa làm gì để chồng phải vướng bận vì tôi, cũng chưa bao giờ ngăn cản hay quản lý giờ giấc, cũng như nhu cầu bạn bè, giải trí của anh.
Mẹ chồng biết chuyện khuyên tôi cố nhẫn nhịn, đợi lúc chồng tôi học xong, tự anh ấy thấy cần sẽ cho tôi được toại nguyện. Từ khi chồng công khai việc chưa muốn có con, muốn được tự do, nhàn rỗi tôi thấy chồng thường xuyên vắng nhà. Sau khi tan ca ở cửa hàng sửa xe, Tuyên chăm đến quán karaoke, quán cà phê để vui vẻ cùng bạn bè, mà phần đông là bạn mới quen cùng sở thích với anh.
Có lần tôi thấy chồng sửa soạn với áo quần hợp mốt, nước hoa quyến rũ và gọi điện thoại cho ai đó mà tôi nghe có hai từ "rau sạch" đầy bí ẩn từ chồng. Ở chung với bố mẹ chồng, tôi đành tỏ ra mình đang sống hạnh phúc chứ thực tế tôi và Tuyên không còn đầm ấm như trước nữa.
Cuối tuần vừa rồi trong lúc tôi đang đợi Tuyên tắm để chuẩn bị ăn cơm, thì có một cô gái rất trẻ tìm đến tận nhà đòi gặp Tuyên, thấy cái bụng nhô lên khỏi áo của cô, tôi đã biết có chuyện chẳng lành. Đến lúc Tuyên nhìn thấy cô gái, mặt mày anh tái dại, cắt không còn hột máu, ấp úng mãi Tuyên mới thốt nên lời là anh tưởng cô gái đó thuộc diện "rau sạch" theo sự dắt mối của đám bạn mới quen, nào ngờ đó là "gái bán hoa". Tuyên xuống nước van vỉ tôi cứu anh, vì anh cũng vừa mới biết cô gái đó không phải chỉ "tiếp" mình anh mà mang bầu...
Theo An Trí/Tiền phong
Ảnh minh họa.