"Ngày mai bố mẹ ly hôn rồi, liệu cô ấy có tốt được như mẹ con không?"
Vợ mang thai 8 tháng nhưng tôi chỉ muốn ly hôn / Tôi yêu nhân tình nhưng không muốn ly hôn với vợ
Tôi là sinh viên năm 2, năm nay tôi 20 tuổi. Bố tôi làm trưởng phòng của một công ty xây dựng, mẹ tôi là kế toán cho một bệnh viện tư, em gái tôi học lớp 7. Ngôi nhà này vỗn dĩ rất hòa thuận cho tới một ngày ...
Anh nói đi đã bao lâu rồi?
Anh xin lỗi.
Tôi không cần xin lỗi, anh nhìn lại bản thân anh đi. Anh muốn con cái anh trưởng thành, muốn cho ngôi nhà này yên ấm mà anh lại có thể cặp kè với một con khác được à?
Em im đi, anh đủ mệt mỏi rồi. Ngày nào cũng đóng kịch trước mặt nhau như thế này là quá đủ rồi. Tôi không phải là thằng hề để theo ý cô mà nhập vai mà cô mong muốn nữa đâu. Kết thúc đi...
Tiếng cãi cọ to dần, chẳng ai để ý tới sự hiện diện của tôi vì họ nghĩ hôm ấy tôi phải đi học cả ngày. Tôi đứng lặng người, nước mắt cứ chảy dài trên má. Hóa ra bố mẹ chỉ giả vờ hạnh phúc trước mặt tôi và em. Hôm nay họp gia đình, bố mẹ thông báo sẽ ly hôn.
Bố bảo bố xin lỗi vì bố không làm tròn trách nhiệm của một người cha, mẹ xin lỗi vì là người phụ nữ mà không vun vén được cho gia đình. Bố có bồ nhí, cô ta còn sắp sinh cho bố một cậu con trai rồi chứ không như mẹ. Mẹ sau khi sinh em thì bị cắt bỏ luôn buồng nên không thể sinh con được nữa.
Vậy là ngày mai bố với mẹ chia tay nhau. Đôi bàn tay mà hàng ngày nắm chặt, đôi bàn tay mà cùng nhau vượt qua bao nhiêu sóng gió bây giờ phải chia xa. Chẳng biết bố mẹ có nhớ không nhưng chắc hai đôi bàn tay ấy nó nhớ nhau lắm.
Bố mẹ đã từng kể, đã từng tự hào vì tình yêu của bố mẹ vượt qua muôn vàn sóng gió. Ngày mà mẹ vừa bầu con vừa cặm cụi đi làm kiếm tiền để nuôi bố đi học, ngày mà đôi bàn tay mẹ rớm máu vì sáng đi làm tối con đi rửa bát thuê cho nhà người ta, ngày mà bầu bí thèm ăn bao nhiêu thứ nhưng phải nhịn hết vì dành tiền cho bố đi học, ngày mà chưa có nhà cho ở mẹ sinh con vào cái mùa mưa ấy bố phải lấy hết xô chậu để đựng nước mưa chảy trong nhà. Hồi ấy nghèo nhưng mà tình cảm bố mẹ nhỉ?.
Ngày bố xin được việc vào phòng kỹ thuật cả nhà ta vui lắm, lúc ấy con còn nhớ bố cứ ôm mẹ rồi khóc mãi. Đó cũng là lần đầu tiên và duy nhất con thấy bố khóc. Bố chắc quên rồi, lúc ấy bố hứa bố sẽ cố gắng để thỏa lòng mong đợi của mẹ con con.
Đúng, con biết bố cố gắng và nỗ lực thật nhiều. Là những tháng ngày đi kí kết dự án, những đêm 2h sáng về nhà nồng nặc mùi rượu nhưng sáng mai vẫn quần áo thơm tho và tinh tươm cho đi làm. Là do ai hả bố? Ngày bố mới vào làm công ty mẹ còn phải dành dụm từng đồng để sắm cho bố từng chiếc quần, chiếc áo để bố diện.
Lúc ấy con biết cả đấy, mẹ thích mua cái áo hoa nhưng lại không dám vì phải để tiền đó trang trải cho những khoản khác, đôi giày mẹ đi bong cả gót nhưng mẹ cũng âm thầm dán keo vào rồi đi tiếp chứ chẳng như bố được đi giày mới, tối về được mẹ đánh cho bóng lộn đâu.
Bố quên hết rồi. Bây giờ bố mặc quần áo xịn, đi xe xịn, có nhà đẹp nên bố quên hết. Bố thích những cái mới mà bố quên cả người tạo dựng và đồng cam cộng khổ với bố rồi.
Mẹ hôm nay không khóc nhưng con biết nỗi đau này của mẹ quá lớn rồi. Sự im lặng nó đáng sợ hơn cả tiếng khóc bố có biết không? Bây giờ con chỉ ước mẹ có thể khóc được thì lòng mẹ mới với đi được phần nào.
Ngày mai ly hôn rồi, bố lại có bến bờ hạnh phúc mới rồi? Liệu cô ấy có tốt được như mẹ con không?.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Người xưa dặn ở đời có 4 cái 'ngu', vậy cái nào là ngu nhất?
Hai lỗ trên phích cắm điện dẹt dùng để làm gì?
Có cần rút phích cắm nồi cơm điện sau khi cơm chín hay không: Câu trả lời thật bất ngờ!
“Trong nhà có ba linh vật, gia đình thịnh vượng”, gia đình bạn có bao nhiêu linh vật trong ba vật này?
Muỗi sợ nhất cái này, chỉ cần bạn đặt một cái ở nhà, thì dù không đốt nhang muỗi cũng không thấy một con muỗi nào
8 tuyệt chiêu làm sạch đồ dùng thủy tinh, pha lê, hiệu quả ngay từ lần đầu