Chuyện này lẽ ra tôi đã giữ cho riêng mình mà không nói ra. Chẳng có gì vui vẻ, tự hào khi mà mình yêu phải một người đàn ông không tự chủ, nợ nần chồng chất và vay tiền bạn gái như cơm bữa. Nhưng giờ, khi mọi việc vỡ lẽ ra, tôi mới có thể kể câu chuyện của mình.
Tôi cho rằng chuyện tình cảm của tôi và anh là duyên số. Xét về ngoại hình, dù tôi không phải quá xấu nhưng đúng là so với anh, tôi thua kém quá nhiều. Một số người ác mồm còn bảo tôi dùng tiền để mồi chài anh chứ đẹp trai như anh không lí gì lại yêu tôi. Lúc đầu tôi cũng ngại, chẳng muốn gắn bó với anh vì đi đâu cũng bị người ta so sánh, chê bai. Nhưng rồi thấy anh nhiệt tình, có vẻ chân thành với mình thật nên tôi cũng bỏ qua để yêu anh.
Theo tôi biết thì anh chỉ làm kinh doanh tự do, thu nhập cũng bình thường. Trong khi đó tôi làm ở một công ty nước ngoài nên kinh tế khá giả. Điều khiến tôi buồn lòng nhất cũng là vì thế. Yêu nhau được khoảng hơn 1 năm, anh bắt đầu làm tôi khó xử. Anh thường xuyên vay tiền tôi, khi ít, khi nhiều, có lúc trả, có lúc quên. Tôi thật không hiểu vì sao người đàn ông như anh lại có thói quen như vậy.
Một vài lần tôi khó chịu thì anh nói vì công việc kinh doanh tự do của anh thất thường, lúc được, lúc không nên anh mới mượn tôi thôi. Nghĩ yêu nhau rồi tôi cũng chẳng muốn tính toán. Tuy nhiên tôi có phần lo lắng về việc sau này nếu lấy nhau, anh cứ thế này thì tôi biết dựa vào ai?
Đến năm thứ 3 yêu nhau, trước tình cảnh bạn trai vẫn thu nhập kém và vay mượn liên tục như vậy, tôi đã nghĩ đến việc chia tay. Tôi không chảnh chọe, không mưu cầu cao nhưng chí ít là đàn ông anh cũng phải lo được cho gia đình. Hơn nữa tôi cũng vẫn cảm thấy có chút chạnh lòng khi yêu người đàn ông đẹp trai như anh để rồi đi đâu cũng bị nói.
Nhưng đúng vào cái lúc tôi định chấm dứt thì tôi biết mình có bầu. Anh hân hoan ra mặt và gấp rút chuẩn bị đám cưới. Còn tôi, tất nhiên tôi chẳng có sự lựa chọn nào khác ngoại trừ việc cưới bởi vì đã có con với nhau, chúng tôi không thể nào làm con khổ được.
Và… cuối cùng tôi đã phát hiện ra một bí mật giật mình. Thì ra, người đàn ông mà tôi yêu không nghèo như tôi nghĩ, thậm chí anh là con của một gia đình giàu có. Cái công việc kinh doanh tự do mà anh làm thực chất là kinh doanh cho gia đình. Trước ngày cưới, toàn bộ số tiền anh mượn tôi đều được trả. Nhưng quan trọng hơn là anh còn đứng ra mua sắm cho tôi không thiếu thứ gì, lo toàn bộ tiền cưới cho gia đình tôi… Tôi choáng váng thực sự.
Tới lúc này anh mới tâm sự. Thực ra trước đây anh đã từng yêu một vài cô nhưng tất cả đều hám lợi, thấy nhà anh có chút điều kiện chỉ chăm chăm muốn vào làm dâu nhà giàu chứ không yêu thương thật lòng. Bởi thế khi quen tôi, thấy tôi tốt bụng, dù ngoại hình không quá xinh đẹp nhưng tử tế nên anh muốn thử thách tôi. 3 năm qua tôi nghĩ anh nghèo mà không rời bỏ nên anh càng tin và yêu tôi hơn.
Vậy là giờ tôi chuẩn bị đón đứa con đầu lòng, chuẩn bị về làm dâu một gia đình giàu có trong sự ngỡ ngàng của chính tôi. Tôi cũng chỉ biết thầm cảm ơn cuộc đời này đã quá ưu ái cho một người như tôi.