8 năm yêu đương tìm hiểu mà cưới nhau về ngày nào cũng "chiến tranh"
Người yêu phản bội để lấy bạn gái thân nhất, gái ế nhờ chàng trai bí mật tháp tùng dự đám cưới và cái kết bất ngờ / Cứ nghĩ đến việc mỗi đêm gối đầu lên cánh tay anh để ngủ là em lại sợ chẳng dám làm đám cưới
Chào chương trình!
Em năm nay 28 tuổi, có chồng và 1 con gái 2 tuổi. Vợ chồng em học chung cấp 3, lên Đại học mới chính thức quen nhau, được 8 năm thì cưới (em học Đà Nẵng còn chồng học Sài Gòn nên yêu xa, mỗi năm gặp nhau được vài ngày). Trong thời gian 8 năm, có nhiều lần chia tay rồi lại quay lại vì 2 tuổi ngọ khắc nhau. Có lúc em xác định chia tay hẳn và đã quen người khác mặc dù vẫn còn tình cảm với chồng em bây giờ. Rồi chồng em van xin quay lại, rồi còn bị tai nạn do em chia tay. Em thấy có lỗi nên quay lại.
Khi học xong Đại học, em theo người yêu vào Sài Gòn làm việc được 1 năm thì chị gái chồng mở công ty riêng ở quê gọi chồng em về làm nên sau đó em cũng về theo. Trong thời gian sống làm việc gần nhau thì em mới biết chồng em là người ít nói, khó tính, gia trưởng, thô lỗ, cộc cằn. Hai bọn em xảy ra nhiều xung đột nên quyết định chia tay. Tuy nhiên, lúc đó thì em có bầu, 2 gia đình quen biết nhau lâu rồi nên tiến hành cưới xin, rồi em sẩy thai trước khi cưới do căng thẳng với chồng. Do đã chuẩn bị cưới nên cưới vì em sợ ba mẹ ngại với làng xóm.
Cưới về 2 vợ chồng ngày nào cũng cãi nhau vì những lý do nhỏ nhặt đâu đâu. Nên dần dần 2 vợ chồng ít nói chuyện vì hễ nói ra là cãi nhau. Không lâu sau thì em có bầu lại sinh được bé gái. Sau khi cưới không lâu em mới phát hiện chồng đánh bài, đánh đề. Vàng cưới em bán dần dần hết để đưa chồng, anh nói là công ty mượn chi phí rồi ít bữa lấy lại, nhưng chẳng thấy đâu, sau em mới biết là đánh đề đánh bạc thua hết.
Lần 1, rồi lần 2, lần 3 em nói với cả gia đình chồng. Chồng hứa hẹn đủ kiểu rồi được vài tháng sau nghe chị chồng thông báo chồng nợ đề hơn trăm triệu, bị chủ đề đòi nợ nên cầu cứu chị. Vậy mà không nói với vợ 1 lời. Thời gian này, chồng càng biểu hiện cộc cằn, thô lỗ, rồi lười biếng bỏ việc công ty không chịu làm nữa. Ở nhà chơi không, ai kêu xe thì chạy xe (nhà em cho thuê xe du lịch).
Từ ngày cưới, chồng thường xuyên nhậu nhẹt. Cứ trưa ăn xong thì chạy xe đi la cà cà phê đến chiều về, tối ăn xong là đi nhậu đến khuya say mới chịu về. Tưởng có con thì sẽ thay đổi nhưng tình hình càng tệ hơn. Con em chăm từ sáng mở mắt đến khi đi ngủ; trong khi chồng rảnh rỗi ngồi chơi, nhờ trông cũng không chịu. Con được tuổi rưỡi thì em cho con đi học nên em sáng dậy lo ăn sáng cho chồng con xong em đi công ty làm việc; đến trưa về nấu ăn xong đến giờ đi, rồi chiều về đón con cơm nước. Chồng thì sáng dậy muộn, ăn xong chơi đến trưa ăn xong đi chơi đến chiều ăn xong đi nhậu đến khuya về. Vì vậy nên 2 vợ chồng không nói chuyện không tiếp xúc với nhau, em ngủ với con còn chồng ngủ riêng vì giường chật với sợ ảnh hưởng con. Cũng vì chồng đêm nào cũng say xỉn nên chuyện chăn gối cũng ít, 1 tuần 1 lần mà chủ yếu là chỉ là đáp ứng nhu cầu của chồng.
Thấy chồng rảnh rỗi, ham chơi, kinh tế gia đình nợ nần nhiều vì công ty làm ăn không hiệu quả nên em nhiều lần nói chồng kiếm việc làm thêm thì chồng nói không thích làm, rồi có nhiều lần đánh em. Do 2 vợ chồng sống với ba mẹ chồng nên không phải lo chi phí ăn uống này kia. Tuy nhiên, em vẫn phải lấy tiền công ty để lo cho con. Đến nay, công ty tài chính cạn kiệt, 2 vợ chồng tay không có 1 ngàn, nợ nần thì nhiều vì có mua 1 lô đất. Vậy mà chồng không lo lắng, vô trách nhiệm với cả gia đình, bản thân.
Hôm nay là lần thứ 3 chồng đánh em vì đi nhậu từ sáng sớm đến tối mới về nên 2 vợ chồng có lời qua tiếng lại. Em không chịu được nữa nên đã nói ly hôn. Cũng vì con nên em mới chịu đựng đến giờ chứ sống chung với chồng và nhà chồng cũng không vui vẻ gì vì chuyện mẹ chồng nàng dâu. Nay em xin nhờ chương trình tư vấn cho em xem phải làm thế nào? Thực ra em không muốn ly hôn vì vẫn thương chồng. Tuy nhiên, chồng lại vô tâm, thiếu trách nhiệm, lười biếng, ham chơi, vũ phu, cộc cằn, không thích cuộc sống vợ chồng nên cũng đồng ý ly hôn nếu em muốn.
Thân chào em!
Một khi đã lấy chồng, kết hôn, bất kỳ người phụ nữ nào cũng chỉ mong muốn có một mái ấm gia đình hạnh phúc, vui vẻ, vợ chồng con cái yêu thương lẫn nhau, cùng vì nhau mà cố gắng. Thế nhưng, mỗi người một hoàn cảnh, có nhiều gia đình có được hạnh phúc; nhưng cũng không ít gia đình mâu thuẫn, đổ vỡ. Đó chính là sự đa dạng, muôn màu của cuộc sống. Trong thư, em chia sẻ rất nhiều về những điểm chưa tốt, những điểm chưa hoàn thiện nơi người chồng của em như: “vô tâm, thiếu trách nhiệm, lười biếng, ham chơi, vũ phu, cộc cằn”; ngoài ra anh ấy còn chơi lô đề, cờ bạc; cũng không có ý thức về giữ gìn cuộc sống hôn nhân “nếu em đồng ý ly hôn thì anh cũng sẵn sàng đồng ý”… Qủa thực, thật khó để một người vợ nào có thể chấp nhận được một người chồng như vậy. Nhưng có lẽ trong hoàn cảnh của em, vì khoảng thời gian hai em yêu nhau trước khi đến với nhau rất dài, bây giờ lại có thêm một đứa con nhỏ nên chẳng dễ gì đưa ra một quyết định. Tuy vậy, sức chịu đựng của con người là có giới hạn, và giới hạn của mỗi người khác nhau sẽ khác nhau. Chính vì vậy, em hãy cho mình một chút thời gian lắng lại, nhìn sâu vào trong chính bản thân em rồi tự hỏi xem giới hạn chịu đựng của em là ở đâu? Em thực sự cần và mong muốn điều gì? Ngoài tất cả những điểm xấu nơi chồng, liệu anh ấy còn một điểm nào tốt để em muốn "vớt vát" lại cuộc hôn nhân này? Liệu em có thể làm được thêm điều gì khác để có thể khiến anh ấy nhìn nhận lại mà thay đổi? Ngoài em ra, sự giúp đỡ từ người thân và gia đình liệu có kết quả tích cực hay không? Nếu như sau khi tự trả lời cho mình những câu hỏi đó xong mà em muốn dừng lại thì đó là quyết định của em, không ai có quyền trách móc hay phán xét gì. Ngược lại, sau tất cả nếu em vẫn chưa sẵn sàng đưa ra quyết định, em nghĩ rằng em vẫn có thể làm điều gì đó, vẫn muốn cố gắng thêm để sau này không nuối tiếc điều gì; chỉ là việc ở lại khiến em quá mệt mỏi, tổn thương thì em có thể cân nhắc về việc ly thân một thời gian. Một số người khi ở vào hoàn cảnh của em, họ lựa chọn ly thân như một cách để hai người có thời gian nhìn nhận lại xem còn tình cảm với nhau nữa không, có còn muốn cố gắng vì nhau nữa không và từ đó để chắc chắn hơn cho quyết định của mình mà không sợ sau này phải băn khoăn bởi hai từ “giá như”. Em có thể cân nhắc thêm về điều đó em nhé! Sống với nhau lâu dài ấm êm mới khó chứ chia tay thì chỉ cần một lá đơn thôi. Thế nên, không việc gì phải quá vội vàng trong việc ra quyết định em ạ. Mong rằng khoảng thời gian khó khăn này sớm qua đi và mọi điều tốt lành sẽ đến với em!
|
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Bấm chuông giữa trưa, mẹ chồng bơ phờ tìm đến xin ở nhờ: Cú sốc gia đình khiến tôi nghẹn lời
10 triệu mỗi tháng gửi về chăm bố mẹ chồng, nhưng ngày về thăm quê, nhìn mâm cơm nghèo nàn, tôi lặng người
Bí mật kinh hoàng sau tờ đăng ký xe máy của mẹ chồng: Cơn ác mộng của một cuộc hôn nhân tưởng như hoàn hảo
Loài côn trùng nằm dưới hang sâu, được xem như 'lộc trời cho', xưa không ai thèm ăn nhưng nay là đặc sản, giá 200 nghìn đồng/kg
Khi chiên đậu phụ cho dầu nhiều sẽ 'lãng phí'! Hãy nhớ 2 mẹo này đậu phụ sẽ không bị vỡ hay dính chảo
Nhỏ một giọt dầu gió vào quần áo lúc đang ngâm, công dụng bất ngờ mà không loại bột giặt nào có được
Ảnh minh họa