Đời sống

Anh cưới em về để làm vợ hay làm người giúp việc?

Rồi con em cũng lớn từng ngày, anh cũng không thay đổi gì, anh chỉ có mỗi việc đi làm về nhà là xong. Anh không giúp em việc gì ở nhà, cơm nước nhà cửa rồi con cái anh cứ xem là việc không liên quan gì tới anh. Mỗi tháng anh đưa cho em 2 triệu là xong.

Ở nhà mẹ đẻ dưỡng thai mà tôi liên tục nhận được tin ngân hàng gửi đến thông báo nhận cả trăm triệu đồng, tôi tá hỏa phát hiện âm mưu của chồng / Chồng cũ mỉa mai "thụ tinh ống nghiệm chắc tốn kém lắm hả?", ngờ đâu lời đáp trả cực nhẹ mà khiến nụ cười hả hê bỗng méo xệch

Chào chương trình. Xin chương trình hãy giúp em vì bây giờ em không biết phải làm sao?

Em năm nay 28 tuổi, kết hôn được 3 năm và có một con gái 1 tuổi. Sau khi kết hôn thì em ở nhà nội trợ, chồng em thì làm bên xây dựng. Kết hôn xong anh hoàn toàn khác, anh không còn quan tâm đến em nữa. Em về làm dâu xứ lạ không có bạn bè người thân, anh sáng sớm đi làm chiều tối mới về, tắm rồi ăn uống xong anh lại đi cafe. Khi anh về thì em đã ngủ, có khi vợ cả tuần lễ nói không quá 10 câu. Lúc đầu em cũng có nói với anh là vợ chồng nên dành nhiều thời gian bên nhau và tâm sự cùng nhau; nhưng anh không bao giờ anh nói với em điều gì. Lúc nào em nói gì anh cũng chỉ im lặng nên em đâm ra chán nản, không còn muốn nói gì nữa. Rồi khi em có bầu anh vẫn vậy, đi sớm về khuya, khi đi khám thai em cũng đi một mình, em tủi thân chỉ biết khóc không biết làm sao và tâm sự cùng ai. Nhiều lúc em chỉ muốn bỏ tất cả để rồi về quê em sống có người thân bên cạnh; nhưng suy nghĩ nhiều thứ em lại không can đảm.

Khi mang thai, em suy nghĩ nhiều rồi tủi thân, 1 tuần em khóc 5-6 đêm; nhưng chồng em chưa bao giờ an ủi hay thay đổi. Em có nói gì đáp lại chỉ là sự im lặng. Nhiều lúc em tâm sự với anh thì quay sang anh đã ngáy ngủ. Tuyệt vọng trong em càng ngày càng nhiều. Rồi đến khi em sinh, em mong anh có con rồi sẽ quan tâm mẹ con em hơn nhưng anh vẫn vậy. Trong lúc ở cữ, mẹ con em nằm giường ngoài, vậy mà có khi anh 2-3 ngày anh mới ghé vào giường thăm vợ con. Rồi con em cũng lớn từng ngày, anh cũng không thay đổi gì, anh chỉ có mỗi việc đi làm về nhà là xong. Anh không giúp em việc gì ở nhà, cơm nước nhà cửa rồi con cái anh cứ xem là việc không liên quan gì tới anh. Mỗi tháng anh đưa cho em 2 triệu là xong.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Sáng hôm sinh nhật em, anh hứa tối chở em đi chơi; nhưng đến chiều bạn bè anh rủ nhậu vậy là anh xem như chưa từng nói gì với em. Anh đi nhậu tới 12h đêm về, em cũng thức đến giờ đó xem anh về có nói lời xin lỗi em không. Nhưng anh về đến nhà thì vào phòng ngủ như chưa có chuyện gì, cũng không nói câu gì với em. Tới sinh nhật anh em cũng rủ anh đi chơi nhưng anh cũng từ chối đi. Vậy là 3 năm lấy nhau bọn em chưa có một ngày nào ăn sinh nhật của nhau và những ngày lễ khác thì càng không. Vì em ở chung với ba mẹ chồng nên chúng em chưa bao giờ to tiếng với nhau. Anh mua điện thoại mới cho em gái anh anh cũng không bàn gì với em, mua tivi mới anh cũng tự làm, rồi biếu cha mẹ chồng vài triệu cũng không bao giờ nói với em. Em nói sao vợ chồng anh lại tự ý làm mà không bàn bạc gì với em. Anh nói, nói trước với em thì em toàn bàn ra, vậy anh cứ làm trước nói sau.

Khi con em cứng cáp em muốn đi làm trở lại kiếm thu nhập để bản thân không phụ thuộc vào chồng nữa thì anh lại không cho em đi làm, bắt em chỉ được ở nhà chăm con rồi cơm nước nhà cửa thôi. Trong khi anh đi làm rồi nhậu có khi anh đi đến 1-2h mới về đến nhà cũng không nói em tiếng nào như không có em tồn tại. Em giận chồng 1 tuần lễ không nói chuyện thì chồng vẫn bình thường. Hiện tại, em không biết phải tiếp tục cuộc hôn nhân này không? Có lẽ em đã chịu đựng quá nhiều nên em không muốn suy nghĩ hay bận tâm nhiều về chồng nữa. Anh có quan tâm em hay không nữa em cũng mất cảm giác. Chuyện vợ chồng em cũng không còn cảm giác gì.

Chương trình hãy giúp em với, em có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không khi em không cảm thấy hạnh phúc hay em vẫn tiếp tục sống vì con. Nhưng có một điều anh chưa bao giờ đánh hay nói nặng nhẹ em điều gì. Em biết chắc một điều anh sẽ không bao giờ thay đổi vì đó là bản tính của anh. Với anh ai cũng quan trọng trừ vợ con anh.

Chào em!

 

Đến khi kết hôn rồi ta mới biết rằng, để có được một cuộc hôn nhân hòa thuận, hạnh phúc không phải là điều dễ dàng đúng không em? Lắng đọc bức thư em gửi về, tôi hiểu rằng lúc này đây em đang cảm thấy buồn, chán nản và bế tắc chẳng biết nên làm như thế nào khi từ ngày kết hôn chồng có nhiều thay đổi không như em mong muốn khiến em cảm thấy không được yêu thương, tôn trọng; cảm xúc yêu thương chồng cũng đang dần mất đi. Em đang băn khoăn không biết có nên dừng lại cuộc hôn nhân này không hay cố gắng vì con mà tiếp tục. Với những người mẹ yêu thương, hết lòng vì con thì con cái luôn là điều khiến họ trăn trở trước quyết định có nên ly hôn hay không. Chương trình thực sự chia sẻ cùng em nỗi niềm này.

Em gái thân mến! Khi kết hôn, ai cũng mong muốn vợ chồng thuận hòa, con cái ngoan ngoãn, hạnh phúc gia đình trọn vẹn. Thế nhưng, không phải ai cũng biết cách ứng xử trong hôn nhân như thế nào cho phù hợp, và không phải ai cũng biết hy sinh, nhường nhịn để khiến cho người bạn đời của mình được hạnh phúc, cùng nhau xây dựng một tổ ấm như mong muốn. Theo như chia sẻ của em thì em chịu khá nhiều thiệt thòi trong cuộc hôn nhân này khi không được quan tâm, chia sẻ, không được nhớ tới vào những ngày quan trọng, không được giúp đỡ việc nhà, những quyết định trong gia đình anh ấy cũng không bàn bạc với em… Những sự thay đổi này diễn ra từ sau khi hai em kết hôn với nhau. Vậy tôi băn khoăn không biết hai em đến với nhau có phải là do yêu nhau, tự nguyện đến với nhau không? Trước khi quyết định kết hôn hai em đã có nhiều thời gian tìm hiểu nhau trước đó? Theo em thì anh ấy ứng xử như vậy ngoài một phần là do tính cách ra, thì liệu còn có nguyên nhân nào khác nữa? Tình cảm anh ấy dành cho em như thế nào, sự tôn trọng anh ấy dành cho em ra sao khi em không đi làm và chỉ ở nội trợ, chăm lo cho gia đình? Em nên tìm hiểu rõ nguyên nhân để đưa ra cho mình được cách ứng xử phù hợp em à.

Có nhiều người đàn ông, khi đang trong giai đoạn tán tỉnh, yêu đương thì họ rất chủ động, yêu thương, quan tâm, lo lắng cho người bạn gái; nhưng khi kết hôn về rồi họ nghĩ rằng người phụ nữ chắc chắn thuộc về mình rồi nên không còn cố gắng để gìn giữ nữa. Tuy nhiên, sự vô tâm, sự thiếu tôn trọng nào cũng chỉ ở một mức độ vừa phải bởi ai cũng có những giới hạn chịu đựng riêng, không ai có nghĩa vụ phải cam chịu, chấp nhận ai mãi. Thế nên, bên cạnh việc chia sẻ với anh ấy về những cảm nhận, suy nghĩ của em thì em nên đưa ra cho anh ấy biết về giới hạn chịu đựng của em là ở đâu? Nếu bản thân anh ấy không yêu thương em, tôn trọng em thì những điều gì có thể xảy ra giữa hai vợ chồng? Biết đâu khi anh ấy nhận thức được cái giá phải trả cho những hành vi của mình thì có thể anh ấy sẽ ý thức hơn về nó. Thêm vào đó, nếu em nói chuyện với chồng mà anh ấy không lắng nghe, không cho là quan trọng thì em cũng có thể xem trong gia đình, từ bố mẹ, anh chị em, cho đến bạn bè có ai có tiếng nói thì cũng có thể nhờ họ tác động thêm vào. Có thể khi vợ nói thì anh ấy cho là không quan trọng, nhưng khi có sự tác động từ phía người khác anh ấy lại ngộ ra một điều gì đó.

Bước vào hôn nhân rồi chắc em cũng hiểu rõ, đổ vỡ hôn nhân là điều không ai mong muốn, thế nên nếu có thể bằng cách nào đó để cải thiện tình hình, níu giữ hạnh phúc gia đình thì em nên thử để sau này dù có kết quả ra sao thì bản thân mình cũng sẽ không phải nuối tiếc điều gì. Nếu em chưa chắc chắn cho việc ly hôn thì ly thân là một cách mà nhiều người khác khi ở vào hoàn cảnh của em họ đã lựa chọn. Điều đó giúp chồng em có thêm cơ hội nhìn nhận lại cuộc hôn nhân của mình, biết được vấn đề nằm ở đâu, bản thân đúng, sai ở đâu và nên thay đổi như thế nào. Một khi chồng em vẫn còn tình cảm với em, mọi hành động của anh ấy chỉ là do tính cách vô tâm, vô lo, vô nghĩ thôi thì khi nhận ra bản thân sắp đánh mất đi điều quan trọng có thể anh ấy sẽ thay đổi. Từ giờ đến lúc đó em hãy cố gắng suy nghĩ thật vui vẻ, lạc quan; biết cách chăm sóc sức khỏe, ngoại hình của mình. Nếu con lớn, có thể nhờ người trông hoặc cho đi nhà trẻ được rồi thì em cũng hãy thử tìm cho mình một công việc mới để tự chủ về mọi thứ. Em có thể trao đổi, bàn bạc với chồng em về vấn đề này, nhưng nếu anh ấy không hiểu, không tôn trọng em, tiền đưa cho em cũng chẳng là bao, lại “khoán” hết việc nhà, chăm sóc con cái cho em như là nghĩa vụ em phải thực hiện thì em cũng có quyền tự đưa ra quyết định của mình.

Tất cả những việc này sẽ giúp em trở nên xinh đẹp, khỏe khoắn, tươi vui hơn; đi làm có thu nhập, có nhiều mối quan hệ em cũng sẽ suy nghĩ tích cực, tự tin hơn vào chính mình, dám làm những điều trước đây vì con cái, gia đình mà chưa thể làm được. Đến lúc đó biết đâu chồng em lại nhận thấy bản thân em cũng có giá trị, có cốt cách, có thể sống tốt kể cả không có anh ấy thì anh ấy lại sợ mất em và cố gắng thay đổi mình. Còn nếu anh ấy vẫn không chịu thay đổi thì đến lúc đó em cũng sẽ tự tin hơn cho những quyết định của mình dù tiếp tục hay dừng lại em ạ. Trong xã hội hiện đại, người phụ nữ được bình đẳng, tự chủ trong cuộc sống của mình chứ không còn phải cam chịu, chấp nhận như thời xưa nữa. Thế nên lựa chọn như thế nào cũng được, miễn em được hạnh phúc, thoải mái, tự do là được em nhé.

 

Chúc em lạc quan và có được cuộc sống thật tốt!


Theo PV/Cửa sổ tình yêu
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm