Đời sống

Bi kịch hôn nhân: Người chồng hoàn hảo, tờ đơn ly hôn và sự thật cay đắng

DNVN - Tôi đã nghĩ rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc. Một cuộc hôn nhân đẹp như mơ, một người chồng thành đạt, tâm lý, và một gia đình chồng yêu thương. Nhưng chỉ trong một buổi chiều định mệnh, mọi thứ bỗng chốc sụp đổ như lâu đài cát trước cơn sóng dữ.

Sắp tới ngày vía Thần tài, người dân nên mua vàng nhẫn hay vàng miếng để thu hút tài lộc, may mắn? / Loại hạt đắt nhất chỉ có ở Việt Nam: 4 năm mới đậu quả, mỗi cây được vài chục hạt, giá 300 triệu/kg

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi kết hôn ở tuổi 25, khi bạn bè cùng trang lứa vẫn còn rong chơi, khám phá tình yêu, thì tôi đã bước vào hôn nhân với một người đàn ông hơn mình 10 tuổi. Anh chững chạc, chu đáo và hết mực yêu thương tôi—ít nhất, tôi đã tin là như vậy.

Chúng tôi đến với nhau một cách nhanh chóng, vội vã nhưng đầy ngọt ngào. So với những mối tình trước, chồng tôi giống như một thiên thần bước ra từ giấc mơ, mang đến cho tôi sự che chở, an toàn và cả những điều kiện vật chất mà bất kỳ cô gái nào cũng ao ước.

Nhưng hạnh phúc không dễ dàng đến với tôi. Ngày mới cưới, tôi khắc khoải chờ đợi tin vui nhưng mãi không thấy. Chúng tôi đã lo lắng, đã hoang mang, cho đến khi que thử thai hiện lên hai vạch đỏ chói. Cả gia đình vỡ òa trong hạnh phúc. Để bù đắp cho những tháng ngày mong ngóng, chồng tôi không tiếc tay chiều chuộng tôi, thậm chí đưa cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng và bảo tôi cứ "quẹt" thoải mái.

Thế nhưng, khi đứa con bé bỏng của tôi vừa tròn một tuổi, cũng là lúc tôi phát hiện ra một sự thật cay nghiệt mà cả đời này tôi không thể ngờ tới.

 

Hôm đó, tôi về nhà ngoại một ngày, con trai tôi ở nhà với bà nội, còn chồng tôi lấy lý do mệt nên ở nhà nghỉ ngơi. Tôi không hề biết rằng, khi tôi rời đi, một cơn bão đã ập đến căn nhà này.

Bước vào cửa, tôi sững sờ trước cảnh tượng mẹ chồng ngồi bệt xuống sàn nhà, gào khóc thảm thiết. Chồng tôi ngồi trên ghế, khuôn mặt thất thần, ánh mắt trống rỗng như vừa mất đi tất cả. Tôi hoảng hốt, chạy ngay vào phòng kiểm tra con trai, nhưng thằng bé vẫn ngủ ngon lành, không có gì bất thường.

Tôi quay trở lại phòng khách, và đó là khoảnh khắc tôi chết lặng. Một tờ đơn ly hôn nằm ngay ngắn trên bàn.

Tôi run rẩy cầm tờ giấy lên, tim đập mạnh như muốn nổ tung. Tôi lắp bắp hỏi chồng: Chuyện này là sao?

Chồng tôi ngước nhìn tôi, ánh mắt đầy sự giằng xé, nhưng rồi anh ta vẫn nói ra sự thật đã giấu kín bao năm qua: Anh là người đồng tính.

 

Trái đất như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi không thể tin vào tai mình. Người đàn ông mà tôi tin tưởng, người đã cầu hôn tôi với những lời hứa ngọt ngào, người mà tôi nghĩ sẽ đi cùng tôi đến cuối cuộc đời… lại là một người đồng tính?

Anh ta thừa nhận, cuộc hôn nhân này chỉ là một màn kịch hoàn hảo để che mắt thiên hạ. Anh ta cần một người vợ để sinh con, để duy trì dòng họ. Và tôi—tôi chỉ là một quân cờ trong kế hoạch đó.

Cậu đồng nghiệp anh hay đi công tác cùng… chính là người yêu của anh. - Anh ta thốt lên, như thể trút bỏ được gánh nặng đã đè lên vai bấy lâu nay.

Tôi bật khóc, nhưng nước mắt không thể rửa trôi được nỗi đau. Tôi siết chặt bàn tay, cố gắng tìm một tia hy vọng cuối cùng: Thế còn con thì sao? Nó là con của anh mà!

Chồng tôi nhìn tôi, không hề có chút do dự: Nếu em để anh nuôi con, em sẽ có rất nhiều tiền để làm lại cuộc đời. Em còn trẻ, em có thể tìm một hạnh phúc thực sự.

 

Tôi bật cười trong tuyệt vọng. Vậy là anh ta không chỉ phản bội tôi, mà còn muốn dùng tiền để tước đi đứa con của tôi?

Mẹ chồng tôi tiếp tục gào khóc, trách mắng con trai vì đã lừa dối cả gia đình, nhưng bà cũng chẳng thể làm gì hơn. Trong nhà, chồng tôi mới là người có tiếng nói, mới là người có quyền lực.

Tôi ôm con vào lòng, nước mắt lăn dài. Tôi phải làm gì đây? Tôi có nên chạy trốn, mang theo con và rời khỏi căn nhà này mãi mãi? Nhưng nếu tôi ra đi, liệu tôi có thể giành được quyền nuôi con khi anh ta có cả tiền bạc và quyền lực?

Từng giây từng phút trôi qua, không khí trong nhà vẫn nặng nề đến nghẹt thở. Tôi biết, rồi sẽ đến lúc tôi phải ra đi, nhưng liệu tôi có còn con trai bên cạnh hay không? Đó mới là điều khiến tôi đau đớn nhất.

Câu chuyện cổ tích của tôi đã kết thúc, nhưng đây chỉ là khởi đầu của một cơn ác mộng…

 

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm