Chị son lại môi, 1 màu đỏ rực rỡ, quẹt hết nước mắt chị lấy lại thần thái kiêu sa vốn. Chị bước vào cửa hàng kia nơi có chồng chị và cô bồ đang quấn quýt nhau.
Nhiều lần ngồi ôm gối nhìn ra ngoài cửa sổ, chị run rẩy nghĩ nếu như đêm đó chị không ghé qua cơ quan anh thì liệu chị còn ảo tưởng mình hạnh phúc đến lúc nào nữa. Càng nghĩ chị càng bật khóc, trái tim chị như có nghìn mũi dao chĩa vào vậy, chị tự hỏi sao người đàn ông đó lại đối xử với chị như thế.
Chị và anh đã yêu nhau 9 năm rồi mới cưới rồi kể từ ngày chung sống đến nay cũng ngót nghét 7 năm rồi, họ đã có với nhau 1 thiên thần nhỏ vậy mà sao anh nỡ.... Càng nghĩ chị càng thấy sợ hãi, đánh mất niềm tin thực sự vào thứ gọi là tình yêu.
Cuộc hôn nhân của chị có người thứ 3 chen vào lúc nào chị cũng không rõ nữa. Có lẽ là từ lúc anh lên chức, anh bận rộn với công việc và các cuộc gặp gỡ hơn cũng vì vậy mà anh quen biết nhiều người trong đó có cả cô nhân tình bé nhỏ của anh.
Anh có bồ nhưng chị lại chẳng hề hay biết vì chị quá tin anh hơn nữa anh giấu giếm quá giỏi. Đêm nào đi làm về muộn, anh đều đưa 1 túi thức ăn nóng hổi về rồi bảo:
- Anh mua cho em này, em ăn đi còn nóng đấy.
Dù ăn tối no rồi nhưng chị vẫn cố ăn và thấy hạnh phúc khi được chồng quan tâm như vậy. Là phụ nữ rơi vào hoàn cảnh đó thì ai nghĩ nổi chồng mình đang phản bội lại mình cơ chứ. Nếu anh ta bận ôm bồ ân ái thì làm gì còn tâm trí mua đồ ăn cho vợ như vậy.
Nhiều lần nhìn những bức ảnh hạnh phúc của gia đình chị trên facebook, ai không biết thì ngưỡng mộ còn ai biết rõ chồng chị có bồ thì họ nhếch mép cười hoặc lắc đầu thương cảm thay cho chị. Chị cũng ảo tưởng gia đình mình hoàn hảo thật, nhưng hỡi ơi cuộc đời đâu phải lúc nào cũng màu hồng như chúng ta nghĩ.
Chị vẫn yêu và tôn thờ người đàn ông của mình như thế cho đến 1 ngày đẹp trời chị hứng lên và muốn làm anh bất ngờ. Hôm đó chị lái xe đên chỗ công ty anh định chờ anh về cùng vì sáng ra anh đi grap. Khi đang loay hoay định đỗ ô tô ra bãi rồi vào văn phòng chồng chơi 1 chút thì bỗng dưng chị thấy chồng mình đi ra khỏi tòa nhà.
Lúc chưa kịp gọi chồng thì chị thấy anh chạy nhanh ra ngoài nơi có cô gái đang đi xe máy chờ anh ở đó. Cô ta nhìn anh cười rất tươi, cả 2 người họ lên xe và đi thẳng. Chị vội vã lái xe đi theo, cũng may mà không mất giấu xe họ.
Trái tim chị tràn ngập nỗi bất an vì chị thấy anh có vẻ rất thích thú khi gặp cô ta. Họ dừng xe rồi đi vào 1 cửa hàng bán đầy đồ ăn vặt nhỏ xinh. Chị sững sờ khi biết cô bé đó là chủ của cửa hàng đó. Từng món ăn trên bảng hiệu càng khiến chị bủn rủn: “Chẳng phải đây là những món ăn mà anh hay đưa về cho chị ăn sao?”.
Chị cố trấn tĩnh: “Chắc đây là cô em hoặc người quen của chồng mình thôi”, cầm máy gọi cho chồng, đầu giây bên kia vang lên giọng điệu nhẹ nhàng quen thuộc:
- Alo em à.
- Vâng, anh về nhà ăn cơm chứ. Hôm nay em muốn vợ chồng mình ăn tối cùng nhau.
- Anh quên mất chưa nhắn cho em, đêm nay anh lỡ hẹn đi ăn cùng sếp rồi.
- Vâng, thế anh đang làm gì đó, anh đã đi với sếp chưa?
- Anh đang ở cơ quan này. Mẹ con em ăn cơm đi nhé.
Trái tim chị như lọ thủy tinh rơi vỡ tan tành, nếu không có gì mờ ám sao anh lại nói dối làm gì. Chị run rẩy đưa tay nắm chặt vô lăng, nước mắt rơi lã chã. Đúng lúc đó trong cửa hàng kia, anh vòng tay ôm eo cô gái lúc nãy thơm nhẹ vào má. Họ nhìn nhau tình tứ vô cùng.
Chị son lại môi, 1 màu đỏ rực rỡ, quẹt hết nước mắt chị lấy lại thần thái kiêu sa vốn có và bước xuống xe. Chị bước vào cửa hàng kia, cô chủ nhanh miệng chào, trong khi mắt vẫn dính vào chiếc bánh đang làm giở:
- Gói chị cái bánh em đang làm nhé.
- Vâng.
Lúc này cô gái đó ngẩng mặt lên, dường như cô ta bối rối khi nhận ra chị. Anh cũng bước ra từ phòng vệ sinh, thoáng giật mình khi thấy vợ ở đó:
- Em... em đến mua bánh à. Anh... cũng qua đây định mua bánh tối đêm về cho 2 mẹ con, Bi rất thích anh món bánh này mà.
Anh bối rối khiến chị càng thấy chua chát:
- Vâng bánh và đồ ăn vặt ở đây rất ngon, cô chủ quán cũng vậy. Ý em là cô ấy rất xinh.
- Em.. em nói gì vậy?
Chị nhìn xoáy sâu vào mắt anh và nhìn thẳng vào mặt cô gái kia rồi nói:
- Em nói gì anh hiểu mà, nếu anh đã đặt mua rồi thì thôi em khỏi mua nữa. Em về trước đây, còn nữa... chiếc tạp dề đó hợp với anh đấy.
Chị nhìn anh cười tươi nhưng không kém phần chua chát. Chị bước ra khỏi quán để lại sau lưng 2 con người lặng lẽ nhìn nhau. Anh có cảm giác như mình vừa đánh mất thứ gì đó... rất quan trọng còn cô bồ kia cũng không biết nên làm gì:
- Anh chạy theo chị ấy đi.
Anh vội vã làm theo khiến cô ta chực trào nước mắt, anh ra giữa đường gọi tên vợ nhưng chiếc xe của chị đã lao đi. Chị nhìn vào gương chiếu hậu mỉm cười trong nước mắt: ‘Chúng ta lạc mất nhau thật rồi”. Đàn ông sao cứ mãi tham lam để cho người đàn bà yêu thương họ bị tổn thương hết lần này tới lượt khác. Liệu đến bao giờ đàn bà mới thôi buồn khổ, đến bao giờ đàn ông mới thôi ham hố của lạ bên ngoài.
Theo Truy Nguyệt/Khỏe & Đẹp
Ảnh minh họa