Đời sống

Bỏ chạy về ngoại vì không chịu nổi nhà chồng nhưng tôi không thể bước vào cánh cửa nhà mẹ đẻ

DNVN - Quyết định quay về nhà mẹ đẻ vì không thể tiếp tục chịu đựng ở nhà chồng, tôi không ngờ rằng khi đến trước cổng nhà, tôi lại không dám bước vào.

Em gái ở nhờ trong nhà nhưng 2 tháng trời sau, chồng và tôi phải ngậm ngùi xách vali ra khỏi nhà vì nguyên nhân trớ trêu này / Vô tình gặp lại chồng cũ làm shipper, chưa kịp buông lời mỉa mai thì anh đã thốt lên một câu khiến tôi mất ngủ cả đêm

Tôi tưởng rằng về nhà sẽ được bố mẹ dang rộng vòng tay đón nhận, nhưng vừa đặt chân đến cổng thì anh trai và chị dâu đã chặn ngay lại. Họ nói rằng đã biết hết mọi chuyện về việc tôi hỗn hào với mẹ chồng đến mức bị đuổi ra khỏi nhà. Anh trai khuyên tôi nên quay lại xin lỗi nhà chồng, vì ngôi nhà này không hoan nghênh một đứa con gái hư hỏng như tôi.

Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi không có điều kiện để ra ở riêng nên phải chung sống với bố mẹ chồng.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Cuộc sống với một người mẹ chồng khó tính khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Dù tôi làm gì cũng không vừa ý bà, từ việc nhỏ như rửa bát hay sắp xếp đồ đạc đều phải theo ý bà, nếu không bà sẽ trách mắng không ngừng cho đến khi tôi sửa đúng ý mới thôi.

Khi tôi quét nhà mà còn sót hạt bụi, bà bắt quét lại từ đầu. Nấu canh phải mặn bà mới chịu, nếu nhạt quá thì bà chê bai không tiếc lời. Từ khi về làm dâu, chưa một lần tôi nghe được lời khen ngợi nào từ bà, chỉ toàn là những lời chỉ trích và la mắng.

Một ngày nọ, em gái chồng đưa con về chơi. Sau cả ngày làm việc mệt mỏi, buổi tối tôi phải ghé qua chợ mua đồ về nấu cơm cho cô ấy mỗi ngày. Khi tôi phàn nàn với chồng, anh ta chỉ nói: “Làm chị dâu phải rộng lượng, thoải mái thì em mới nể. Nó về chơi có một tháng thôi, bỏ ra vài trăm nghìn tiền thức ăn thì có gì đáng mà cứ than thở mãi”.

Vì muốn tiết kiệm, những ngày sau đó tôi chỉ mua ít thức ăn, chủ yếu là rau và đồ mặn. Đến bữa, khi mẹ chồng xuống bếp múc thức ăn cho con gái, thấy món dưa nấu với cá, bà lập tức quát lên: “Mày cho con tao ăn thế này thì lấy sữa đâu mà cho cháu bú?”

 

Nghe mẹ chồng nói những lời nặng nề, tôi thật sự sốc. Không kiềm chế được, tôi đáp lại rằng nếu muốn ăn ngon, mẹ hãy đưa tiền để tôi mua thịt về. Không ngờ, bà lao đến, giơ nắm đấm vào mặt tôi và nói: “Mày dám hỗn láo với mẹ chồng vậy à? Dạo này gan to lắm rồi đấy!”

Buổi tối, khi chồng tôi về, bà liền mách anh rằng tôi đã hỗn láo với bố mẹ và coi thường nhà chồng. Không để tôi kịp giải thích, chồng tôi đã thẳng tay đánh tôi trước mặt mọi người, nói rằng sống trong nhà này phải có tôn ti trật tự, con cái không được cãi bố mẹ.

Quá uất ức, tôi ném chiếc bát xuống đất và nói: “Tôi không thể chịu đựng gia đình này thêm nữa, tôi sẽ rời đi để các người vừa lòng.” Sau đó, tôi thu dọn đồ đạc và rời khỏi ngôi nhà đó. Những người trong nhà chồng vẫn thản nhiên ngồi ăn cơm, chẳng ai bận tâm đến sự ra đi của tôi.

Về đến nhà mẹ đẻ, tôi nghĩ sẽ được bố mẹ đón nhận, nhưng vừa bước vào cổng, anh trai và chị dâu đã chặn lại. Họ nói đã biết hết chuyện tôi hỗn hào với mẹ chồng nên bị đuổi ra khỏi nhà. Anh trai khuyên tôi nên quay lại xin lỗi nhà chồng, vì nhà này không chứa chấp những đứa con gái hư hỏng.

Chị dâu còn nói thêm rằng mẹ không muốn nhìn mặt tôi nữa, nên tốt hơn là tôi đừng vào làm phiền bà. Cuối cùng, khi tôi hứa chỉ ở lại một đêm và sẽ rời đi vào sáng hôm sau, anh trai mới đồng ý cho tôi vào nhà.

 

Buổi tối, khi nằm cạnh mẹ, bà bảo: “Mẹ sống cùng vợ chồng anh trai con cũng chẳng sung sướng gì. Mẹ phải sống theo ý chị dâu, khổ lắm con ạ. Con hãy cố gắng tự lập, kiếm tiền rồi sau này có điều kiện thì đón mẹ về ở cùng. Mẹ muốn thoát khỏi ngôi nhà này lâu rồi, nhưng chẳng biết làm sao cả.”

Thương mẹ quá, tôi quyết tâm làm lại từ đầu và hứa sẽ đón mẹ đi sớm nhất có thể.

1
Doanh Doanh (TH)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm