Đúng là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra. Đã là bồ nhí còn ngang nhiên trêu ngươi “chính thất”, trơ trẽn tới mức không thể trơ trẽn hơn được nữa. Cô ả bồ nhí của chồng tôi là một ví dụ. Nhưng tôi vừa trừng trị cô ta một vố, đảm bảo khiến cô ta hối hận tới tận kiếp sau. Đúng là quá hả hê!
Dạo gần đây, tôi nghi ngờ chồng mình có người phụ nữ khác bên ngoài. Điện thoại lúc nào cũng ôm chặt, thời gian đi về thất thường, chuyện quan hệ vợ chồng thì bỏ bê. Quá dễ để nhận biết phải không?
Tôi chắc mẩm tới 90% chồng ngoại tìnhnhưng khi tôi còn chưa kịp điều tra tường tận để nắm được bằng chứng rõ ràngthì chính kẻthứ ba kia đã đánh tiếng cho tôi biết về sự có mặt của cô ta.
Chẳnglà hôm ấy tôi từ quê lên, về nhà không thấy chồng đâu, gọi điện thoại thì anh ta nói đang ở nhà bạn. Tôi chưa suy nghĩ gì sâu xa, cho tới khi vào phòng ngủ nằm nghỉ, bất ngờ tìm được dưới gối một chiếc quần lót lạ hoắc.
Ngay lúc ấy tôi đã nhảy dựng lên vì cảm giác ghê sợ. Đó chắc chắn không phải là đồ của tôi! Chưa nói, đó còn là chiếc quần lót mặc dở! Có ai hiểu cho cảm giác của tôi lúc ấy hay không. Ngay trong phòng ngủ của vợ chồng, lại có thứ đồ tế nhị của người đàn bà khác! Nghĩ đến cảnh chồng tôi và người tình quấn lấy nhau trên chiếc giường kia, tôi thật sự buồn nôn. Tôi dọn hết chăn gối mang ra thùng rác vứt đi, duy chỉ có chiếc quần lót kia là tôi giữ lại, đựng vào túi nilon dành làm vật chứng đanh thép cho hành động tiếp theo của mình.
Vài hôm sau, tôi đã có thông tin đầy đủ về công ty, chỗ ở của cô nàng kia. Trước đó, thấy chồng thường chat với cô ta trên Facebook, tôi đã sinh nghi. Không ngờ cô ta quả thật là người tình trong bóng tối của chồng tôi.
Tôi xin nghỉ làm 1 ngày, đến công ty của cô ta và chỗ nhà cô ta đang ở. Đi tới đâu tôi cũng chìa ra chiếc quần lót cô ta gửi lại nhà tôi kia, khóc lóc than thở cho mọi người cùng biết việc dơ bẩn cô ta đã làm. Cách để tôi chứng minh những gì mình nói ư? Đơn giản thôi, vì nó là chiếc quần mặc dở, chỉ cần cùng tôi mang chiếc quần ấy đi xét nghiệm, sẽ biết ngay nó có phải đích thị thuộc sở hữu của cô ta hay không!
Kết hợp với đám tin nhắn giữa 2 kẻ đó tôi đã in ra cả quyển, ai nấy đều thương cảm cho tôi, đồng thời căm phẫn với hành động trơ trẽn nhất thiên hạ của cô ta. Nếu chỉ là những tin đồn thổi thông thường, một dạo sẽ lắng xuống nhưng việc cô ta bỏ lại chiếc quần lót ở nhà người tình trêu tức vợ người takhiến câu chuyện trở nên nhạy cảm và thu hút hơn nhiều.
Cả tòa nhà văn phòng chỗ công ty tô ta tọa lạc, thêm mấy dãy phố nơi nhà cô ta đang sinh sống đều râm ran câu chuyện ấy. Chen chân vào gia đình người khác đã là tội lỗi, đằng này còn ngang nhiênmặt dày trêu ngươi, quả thực có một không hai trên đời.
Chỉ trong 1 ngày, cô ta nổi như cồn. Bố mẹ cô ta muối mặt vì con gái, không cả dám ra ngoài. Sếp cô ta giận tím mặt ký quyết định cho cô ta thôi việc ngay lập tức. Có một nhân viên kiểu đó,ô uế thanh danh cả công ty. Cô ta không biện minh được cho mình, vì tôi sẵn sàng lôi cô ta đi kiểm chứng chiếc quần kia ngay!
Quan trọng hơn, với thanh danh đen ngòm ấy, cô ta sau này lấy chồng được hay không là cả vấn đề đấy. Những cô bác hàng xóm nhà cô ta chắc chắn sẽ ghi nhớ kỹ chuyện nàyvà “buôn” lại mỗi khi có cơ hội.
Cả chồng tôi và cô ta trước việc làm của tôi đều bừng bừng căm phẫn nhưng tôi chẳng bận lòng. Cô ta đáng phải nhận điều đó, sau những việc mình gây ra. Còn chồng tôi, tôi vốn quyết định ly hôn trước khi bắt tay vào thực hiện kế hoạch này. Dẫu có ngoại tình, thà rằng anh ta còn chút tôn trọng tôi, đằng này dẫn cả người tình về phòng ngủ thì tôi với anh ta thiết nghĩ nên chấm dứt tại đây.