Bố đẻ ốm nặng nhưng mẹ chồng nhất quyết không chịu trả lại vàng cưới dù tôi quỳ xuống cầu
Khi sắp sinh con, chồng đưa cho tôi 50 triệu bảo rằng mẹ chồng cho, tôi mừng rỡ mà đâu ngờ sự thật phía sau quá đỗi xấu hổ / Ngày cưới, em được mẹ chồng trao vàng trĩu cổ, chưa kịp nở mặt nở mày, bà đã ném cho một tờ danh sách khiến em hết hồn
Nghe đến đây bà nổi đóa lên:“Ơ, tôi có cầm đâu mà chị bảo tôi cầm. Tôi không biết gì vàng nào cả”.
Yêu nhau được 2 năm nhưng tôi đã về nhà anh đến cả mấy chục lần. Trước đây, tôi nghĩ mình may mắn khi gặp được gia đình nhà chồng, nhất là mẹ chồng yêu thương con dâu như con gái. Tôi cũng là con gái rượu của một gia đình có điều kiện, từ nhỏ đến lớn, bố luôn cố gắng dành những điều tốt nhất cho con.
Ngày đầu tiên về nhà anh ra mắt, tôi đã có thiện cảm với mẹ chồng tương lai. Đụng tay đụng chân làm gì, bà cũng bảo: “Để bác làm cho, để bác làm cùng”. Không thì: “Vừa đi về mệt, cứ nghỉ ngơi”. Bà khen tôi: “Cháu vừa xinh lại khéo thế này, con trai bác lấy cháu đúng là có phước”. Con trai mà có chuyện gì làm chưa tốt là bà trách mắng ngay.
Rằng: “Đừng để con gái nhà người ta khổ. Mai này lấy nhau về cũng phải lựa nhau mà sống, cái gì cũng ỷ lại cho đàn bà thì ai mà chịu được”.
Thiết nghĩ, ai nghe được những lời ngọt xớt ấy cũng trầm trồ khen tôi tốt phước nhưng đúng là có những điều thấy vậy mà không phải vậy.
Ảnh minh họa.
Ngày 2 gia đình gặp mặt bàn chuyện cưới xin, bố tôi buồn rười rượi. Sáng hôm đó gặp thì tối đến, ông bảo:
“Con xem thế nào chứ bố thấy bà thông gia không đơn giản đâu. Bố tiếp xúc qua là biết, con cứ suy xét cho kỹ”.
“Ôi dào, bố cứ lo xa làm gì. Con tiếp xúc với bố mẹ anh ý từ trước đến nay có vấn đề gì đâu ạ. Thôi, bố không cần phải lo cho con đâu”.
Đúng là cá không ăn muối cá ươn, không nghe lời bố nên chẳng bao lâu sau tôi đã phải hối hận. Ngày cưới, mẹ chồng đeo lên cổ tôi mấy cây vàng trước sự chứng kiến của bàn dân thiên hạ. Thế nhưng, ngay tối hôm đó, khi vợ chồng tôi còn chưa kịp tân hôn thì bà đã gõ cửa xin lại số vàng đó.
“Mẹ bảo này, tiền lo đám cưới bố mẹ cũng chưa trả hết, còn thiếu một khoản mà chưa vay vào đâu được. Thôi, các con cho mẹ mượn lại số vàng hồi sáng mẹ đem bán trả nợ, còn thừa đồng nào mẹ sẽ giữ hộ. Mai này cần thì mẹ lại trả cho”.
Nghĩ mới về làm dâu không lẽ không đưa cho bà. Với lại lấy lý do là tiền cỗ cưới thì làm sao tôi có thể từ chối được. Thấy chồng có vẻ xuôi xuôi theo ý mẹ, tôi cũng gật đầu ngoan đưa hết cho bà.
Thôi thì của bà lại trả cho bà, coi như tôi chưa từng có số tiền ấy. Tưởng thế là yên ổn, thế nhưng một thời gian sau bà lại ngỏ lời mượn nốt số của hồi môn của con dâu.
Lúc cô em chồng chuẩn bị kết hôn, bà bảo không muốn thuê người đánh vàng vì sợ đắt nên muốn mượn của con dâu để trao cho con gái có hình thức thôi. Tin lời mẹ chồng, tôi lại một lần nữa ngu ngốc đưa hết số vàng hồi môn cho bà.
Đúng là mẹ chồng tôi đã dùng số vàng đó trao cho con gái trong đám cưới nhưng thời gian sau đó, tôi đợi mãi chẳng thấy bà đả đụng gì đến việc trả lại. Có lần sốt ruột quá tôi hỏi thì bà bảo: “À, ừ, mẹ quên mất. Để mẹ bảo em nó đưa cho con”.
Thế là tôi lại đợi nhưng càng đợi càng thấy mất hút. Thời gian gần đây, bố tôi bị chẩn đoán mắc bệnh hiểm nghèo. Bao nhiêu tiền của trong nhà rồi vay mượn đủ kiểu cũng đổ hết vào tiền thuốc men chữa bệnh cho bố. Mẹ tôi ở nhà túng quá đem sổ đỏ nhà đi cắm cho bọn xã hội đen.
Hậu quả là hiện giờ gia đình tôi bị siết nhà, nếu không có 200 triệu đặt cọc cho chúng thì cái nhà ông cha để lại sẽ mất. Vì chuyện này mà bố tôi đã bệnh lại càng bệnh thêm, còn mẹ tôi suy sụp khóc hết nước mắt.
Chạy vạy vay mượn ngược xuôi nhưng cũng còn thiếu một khoản kha khá. Nhớ đến của hồi môn đang ở chỗ em chồng, tối qua, tôi gọi điện đòi lại thì nó bảo: “Em gửi về cho mẹ rồi mà. Chị hỏi lại mẹ nhé”.
Nghe xong, tôi xuống nhà đặt vấn đề với mẹ chồng:
“Mẹ ơi, cái Thư bảo số vàng hôm trước nó đưa cho mẹ rồi à. Thời gian này bên nhà con đang nhiều việc quá, mẹ cho con xin lại ạ”.
Nghe đến đây bà nổi đóa lên: “Ơ, tôi có cầm đâu mà chị bảo tôi cầm. Tôi không biết gì vàng nào cả. Mà sao chị đi lấy chồng cứ chăm chăm lo cho nhà ngoại thế. Có khi chị còn giấu chúng tôi đem tiền về nhà ngoại cũng nên”.
Đến đây, tôi tức lắm nhưng cố giữ bình tĩnh để gằn giọng:
“Thưa mẹ, con không lấy của ai cái gì cả, tất cả là tiền con làm ra, con có quyền lo cho gia đình mình”
Vừa dứt lời thì mẹ chồng tát tôi một cái sấp mặt. Bà chửi: “Cút ra khỏi nhà tao”. Vừa nói bà vừa đẩy tôi ra khỏi phòng và khóa cửa lại.
“Mẹ ơi, bố con yếu lắm rồi, nhà con cũng sắp mất rồi. Con xin mẹ trả lại tiền cho con đi. Con xin mẹ mà”, tôi ngồi sụp xuống, vừa khóc vừa đập cửa cầu xin nhưng bà vẫn lạnh lùng tắt điện đi ngủ. Một lát sau, tôi lả đi vì mệt.
Cho đến sáng nay tỉnh dậy đầu óc vẫn quay cuồng. Giờ tôi bất lực, không biết phải làm gì để đòi lại số vàng kia để giữ lại căn nhà sắp mất.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Chăm sóc mẹ già suốt 10 năm nhưng không được chia mảnh đất nào, đến lúc đọc kỹ lại di chúc tôi mới òa khóc
Con gái dắt 3 chú chó Ngao Tạng đi bộ mãi không về, bố đi tìm thấy cảnh tượng dở khóc dở cười
Bố di chúc để lại nhà cùng 2,7 tỷ tiền tiết kiệm cho mẹ kế, chúng tôi kéo nhau gặp luật sư để rồi nhận cái kết sững người
Bị thách cưới căn chung cư, mẹ chồng tương lai "gật đầu nhẹ", nhưng ngày mang sổ đỏ tới, bất ngờ cú chốt gây sốc!
6 con giáp tỏa sáng năm 2025: Lộc lá đầy nhà, thành công rực rỡ
Con dâu bị mẹ chồng móc mỉa "đồ rẻ tiền", bất ngờ tung sự thật động trời khiến bà sững sờ