Đời sống

Bố ngăn cản tôi lấy chồng dù đã 30 tuổi, lý do ông ấy đưa ra khiến tôi buồn tủi vô cùng

Tôi đã mất cả tuổi thanh xuân, đến lúc phải nghĩ cho bản thân. Thế nhưng bố tôi không nghĩ vậy.

Mừng cưới em chồng 10 triệu đồng bị trả lại vì chê ít quá, tôi liền gửi thẳng 1 tờ giấy đáp trả lại khiến "giặc bên Ngô" khúm núm sang xin lỗi / Bố đòi ly dị mẹ vì tôi không phải là con của ông, để minh oan cho mẹ, tôi đã làm xét nghiệm ADN và kết quả bàng hoàng

Nhà có 4 chị em, tôi là con cả, dưới còn 2 gái và một trai út. Bố mẹ tôi làm nông nên kinh tế gia đình không được khá giả lắm. Tôi học giỏi nên được bố mẹ đầu tư.

Ngày tôi vào đại học, bố đã mang sổ đỏ đi cầm cố để vay tiền ngân hàng. Mỗi lần gọi điện hỏi thăm tình hình của tôi, bố đều dặn dò phải học giỏi, không yêu đương, ra trường kiếm tiền trả nợ và nuôi các em.

Suốt 4 năm, tôi không khi nào quên lời nhắn nhủ của bố, chính vì thế ra trường tôi có tấm bằng cử nhân giỏi. Tôi xin được việc với công việc lương cao, hàng tháng đều gửi tiền về quê để bố trả nợ và nuôi các em.

Cả tuổi thanh xuân, tôi không dám yêu ai, chỉ với một suy nghĩ là kiếm nhiều tiền để phụ gia đình. Đến khi 30 tuổi, trái tim tôi rung động với một anh chàng tên P. Hai đứa yêu nhau được 4 tháng thì tôi đưa bạn trai về ra mắt gia đình.

Bố ngăn cản tôi lấy chồng dù đã 30 tuổi, lý do ông ấy đưa ra khiến tôi uất nghẹn - Ảnh 1.

Hai em gái thì được sống là chính mình, không bị bố ràng buộc, còn tôi thì sao? (Ảnh minh họa)

Tưởng bố mẹ sẽ vui vẻ, nào ngờ trước khi tiễn khách về, bố đã chê bai P xấu, đạo đức giả, không xứng với tôi. Bố không cho tôi về thành phố cùng với anh ấy mà để Phúc về trước, còn tôi ở lại họp gia đình.

Tôi bức xúc trách bố tại sao lại nói những lời khó nghe về P thế? Bố bảo 2 em gái đã lấy chồng, chẳng thể giúp được gia đình. Bố mẹ chỉ còn biết trông chờ vào mỗi tôi. Em trai tôi đang học năm nhất, bố bảo tôi cố gắng nuôi em ấy vài năm nữa. Khi nào ra trường em trai sẽ có trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ về già.

Nếu tôi mà lấy chồng vào thời điểm này thì bố không biết lấy tiền ở đâu nuôi em. Bố yếu chẳng làm được việc nặng, mẹ thì ốm đau liên miên. Tôi đã bật khóc: "Tuổi thanh xuân là lúc đẹp nhất, là cơ hội để con tìm được người bạn đời tốt, thế mà con phải hi sinh cho gia đình. Hai em gái thì được sống là chính mình, không bị bố ràng buộc, còn con thì sao?".

Bố bảo hai em ấy lương thấp, có muốn cũng chẳng giúp được, chỉ có tôi mới là niềm hi vọng của cả nhà.

Nuôi em 3 năm ăn học nữa, chắc khi đó nhan sắc tôi như bà cô già rồi, thế sao kiếm được người đàn ông vừa ý mình nữa? Theo mọi người tôi phải làm sao đây?

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm