Đời sống

Cả năm mới cho con về chơi 1 đêm mà mẹ chồng cáu gắt quát tháo khiến em bực mình bế thằng bé đi thẳng

Dù không kế hoạch nhưng phải 3 năm sau cưới em mới có bầu. Thật sự lúc ấy em lo lắm. Chỉ sợ không đẻ được thì toi vì lão nhà em không những là con trưởng mà còn là trưởng tộc.

Bám theo mẹ chồng, tôi phát hiện một bí mật động trời đủ khiến bà mất đi tất cả / Ly hôn gần 1 năm trời, bỗng dưng nôn nghén mang thai, tôi 'hóa đá' khi nghe mẹ nói 'bí mật động trời'

May sao giời thương, thuốc men các kiểu cuối cùng em cũng dính bầu, lại sinh được bé trai. Nhờ vậy em cũng đỡ áp lực đi bao nhiêu. Lại còn được chồng chiều chuộng chẳng thiếu thứ gì.

Lúc em mới sinh con, bố mẹ chồng quấn cháu lắm. Họ cứ ra ra vào vào ôm ấp thằng bé, có khi ngồi bế cháu cả ngày chẳng chịu ra khỏi nhà. Nhìn ông bà quấn cháu như thế em cũng mừng. Vậy nhưng chỉ vài tháng sau, em gái chồng em gửi con về cho ông bà chăm thì bà thay đổi chóng mặt, chẳng buồn quan tâm cháu nội ra sao, lúc nào cũng khư khư ôm cháu ngoại. Có gì cũng dành hết cho cháu ngoại. Thậm chí, có lần em còn vô tình nghe bà nói chuyện với hàng xóm: “Con gái mới là con mình, cháu ngoại cũng mới là cháu mình”.

Lỗi cũng tại vợ chồng em đẻ mau, lúc mong thì mãi không có gì, đến khi sinh được thì lại sòn sòn 3 năm 2 đứa, thành ra lúc đẻ đứa thứ 2 phải gửi đứa lớn về nhà ngoại. Em thì chẳng ý kiến gì thậm chí còn vui vẻ cùng ông bà trông nom con nhà em chồng nếu như bố mẹ chồng đối xử với hai đứa cháu như nhau.

Đằng này từ lúc có cháu ngoại, ông bà thờ ơ luôn với cháu nội chẳng khác gì người dưng. Thậm chí cả ngày không động tới cháu, con em có khóc cũng mặc kệ, cùng lắm thì gọi ới con dâu lên mà bế lấy con.

- Giống đâu mà quấy kinh. Con xem lại cách dạy con đi, cùng là trẻ con hơn nhau chưa tới năm mà sao thằng Bon nó ngoan, thằng con của con nó hư quá thể.

- Cháu nó vẫn bé, mới được 9 tháng đã biết gì đâu mà con dậy được ạ. Cũng tại con mải làm để nó chơi một mình muỗi dĩn đốt, trời lại nóng nó mới quấy vậy. Còn thằng Bon có ông bà ở bên chơi cùng suốt nên đỡ quấy hơn là đúng rồi.

Thương con em mới nói ý với bố mẹ chồng thế. Còn nghĩ ông bà sẽ chạnh lòng mà nghĩ lại ai dè bố chồng em liền quắc mắt.

- Thôi chị bênh con thế thì chúng tôi cũng chẳng còn gì để nói. Bảo sao con nó hư, sau này có mất dạy khỏi trách ai.

Chẳng dám nói lại vì sợ mang tiếng con dâu hỗn láo cãi lại nhà chồng em đành cắn răng ẵm con xuống bếp 1 tay bế con 1 tay nấu nướng còn ông bà ở trên nô đùa bày đủ trò cho cháu ngoại chơi. Đã vậy tới giờ ăn của cháu ngoại, em chưa kịp mang cháo lên là kiểu gì cũng bị họ quát.

- Làm cái gì mà giờ này vẫn chưa có cháo cho cháu, định để nó nhịn đói đi ngủ hả?

Trong khi đấy con em từ sáng tới trưa cũng chỉ được mẹ đút vội cho vài ba thìa cháo, sữa tới buổi không được uống mà vẫn phải đợi mẹ tới quá 12 giờ trưa xong việc mới được ăn.

dhy82i2-ngoisao.vn-w640-h360 0

(Ảnh minh họa)

Càng về sau, ông bà càng có phân biệt đối xử với cháu nội như vậy em mệt mỏi quá mới bàn với chồng quyết ra ở riêng cho đỡ phải suy nghĩ bới trước tới giờ người đời vẫn có câu xa thơm gần thối, sống lâu trước sau cũng có mâu thuẫn. Rồi cuối tuần hoặc ngày giỗ lễ có việc thì đưa con về thăm ông bà.

Tới ngày tết, vợ chồng em đưa con về sớm hơn vài ngày để dọn dẹp nhà cửa, lo chợ búa sắm Tết rồi biếu ông bà 5 triệu đồng. Ông bà nhận không í ới gì còn em chồng em tối 29 sang biếu 3 triệu ông bà một mực trả lại bảo thương con gái còn nghèo, không lấy. Trong khi cả hai vợ chồng nhà đó đều làm ngân hàng, còn vợ chồng em thì làm văn phòng lương 3 cọc ba đồng thì ông bà chẳng thấy thương.

Tới sáng mùng 1, vợ chồng em bế con ra mừng tuổi ông bà nội, cả hai người đều vui vẻ nhận nhưng không lì xì lại cho cháu nội 1 đồng nào.

- Chắc năm nay ông bà chi tiêu nhiều khoản nên cắt không lì xì cho ai em ạ.

Chồng em sợ vợ nghĩ ngợi nên về phòng mới bảo em thế. Tất nhiên em cũng chẳng phải dạng hẹp hòi, tính toán mà để bụng mấy chuyện lì xì ngày Tết. Vậy song tới hôm mùng 2, em chồng vừa dắt 2 đứa con vào nhà ông bà đã mau chóng chạy ra đón, miệng chúc con rể tay thì rút 2 tờ 500 lì xì cho 2 đứa cháu ngoại.

 

- Đợi mãi 2 đứa cháu giống của ông bà mới về, ra ông bà mừng tuổi nào, hết Tết lại về đây ông bà chăm nhé!

Em đứng yên nín nặng tuyệt nhiên không nói câu gì, cũng không tỏ bất cứ thái độ nào hết, cơm nước xong xuôi liền bế con về phòng sắp đồ về thẳng. Chồng em nhìn nét mặt của vợ phần nào hiểu được mới vào theo.

- Thôi em đừng nghĩ ngợi gì, bố mẹ thương con gái mới lại muốn giữ sĩ diện với con rể nên thế chứ không có phân biệt gì các cháu đâu.

- Em tuyên bố luôn, từ giờ về sau em sẽ không cho con về nhà nội nữa. Nếu ông bà nhớ cháu thì tự qua nhà mình chơi. Em quyết vậy rồi, anh đừng cố bao biện nữa.

Nói rồi em bế con về thẳng, nghĩ tới giờ mà vẫn ấm ức trong lòng!

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm