Đời sống

Cãi nhau với vợ bầu tôi tắt điện thoại bỏ đi cả đêm, sáng hôm sau biết tin thì đã muộn

Sáng sớm mò về lại nhà, tôi thấy cửa mở hé. Chị hàng xóm vội vàng chạy sang hớt hải nói: “Vào ngay bệnh viện đi chú Hùng”.

Ngắm đường cong 'gây mê' của hot girl Cần Thơ / Vẻ bốc lửa của hot girl có hình xăm ở vị trí nhạy cảm

Tối hôm trước tôi với vợ có cuộc cãi vã gay gắt. Chuyện là vợ tôi đã mang thai 14 tuần, là một bé gái. Vì thai kì cần cẩn thận nên vợ tôi phải kiêng cữ đủ thứ. Để chăm sóc vợ, tôi phải làm đủviệc nhà, chẳng khác nào osin riêng của cô ấy. Sáng chở vợ đi làm, chiều chở vợ về, tối nấu cơm cho vợ ăn, rồi dọn dẹp. Nếu có tranh thủ đi hẹn hò bạn bè làm chầu bia vừa nhấp môi cái lại bị gọi về.

Tôi bí bách vô cùng nên lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ với cô ấy. Vợ tôi cũng chẳng vừa, thấy thái độ của tôi lồi lõm, vợ suốt ngày lên giọng: “Nhìn anh hàng xóm nhà mình kia kìa, một nách hai con. Vợ anh mới có bầu thôi, con đẻ ra không biết anh có chăm được vậy không”. Nghe cô ấy khen “anh hàng xóm nhiều quá”, tôi lầm bầm:“Cô thích thì sang đấy mà ở”. Vợ tôi nguýt dài:“Chẳng phải thách”.

Cãi nhau với vợ bầu tôi tắt điện thoại bỏ đi cả đêm, sáng hôm sau biết tin thì đã muộn - 1

Để chăm sóc vợ bầu, tôi phải làm đủviệc nhà, chẳng khác nào osin riêng của cô ấy. Sáng chở vợ đi làm, chiều chở vợ về, tối nấu cơm cho vợ ăn, rồi dọn dẹp. (Ảnh minh họa)

Đợt này đúng mùa Euro, tôi ngứa chân ngứa tay lắm vì hội anh em cứ gọi liên tục hội họp ở quán bia. Tối đó lại có trận hay nên tôi quyết tâm xin đi một bữa. Sau khi chuẩn bị cơm tối cho vợ, hít một hơi thật sau, tôi bảo:“Em ăn cơm một mình, tối nay anh ra ngoài uống bia xem bóng đá với mấy thằng bạn”.

Vợ tôi tỏ giọng bực bội: “Vợ thì vừa đi khám thai về mệt mỏi, không ở nhà chăm sóc lại còn đi đâu. Anh không nghe chiều bác sĩ nói rồi đấy, em phải cẩn thận không dễ bị sảy thai. Anh nghĩ em cấm cản anh rồi lười biếng việc nhà chắc. Nếu không phải vì cổ tử cung ngắn, khó bảo vệ an toàn cho con, em đã không giữ gìn thế”.

Cô ấy càng nói, tôi càng nhức hết cả đầu, tôi nói với giọng to hơn: “Có một tối đi ra ngoài, đến nửa đêm về cũng không được, ở nhà hay cầm tù vậy”.Nói có thế thôi là vợ tôi bù lu bù loa lên khóc nức nở, lúc tôi cầm lấy điện thoại rồi khoác áo ra khỏi nhà, cô ấy kéo áo tôi lại định “ca tiếp” một bài liền bị tôi hất tay ngã nhẹ trên ghế sofa.

Hơi chột dạ, tôi quay lại nhưng thấy vợ cũng chẳng sao nên vẫn bỏ đi mặc kệ vợ tôi tiếp tục gào lớn hơn khi nãy. Ra đến quán bia, đúng lúc hội anh em đã tề tựu đông đủ, tôi mặc sức uống và chém gió đợi tới giờ bóng lăn. Sợ vợ liên tục gọi lại bị mấy thằng bạn hùa vào trêu như những lần trước, tôi mạnh dạn tắt nguồn vì nghĩ xem xong trận thì về ngay.

Xem hết trận 23h đêm lại tới trận 2h sáng, vậy nên khi kết thúc buổi đấu, mấy thằng đã mệt nhoài. Tôi nằm gục ở quán quen ngủ một lúc đợi đến sáng rồi thong thả chén bát phở mới về nhà chuẩn bị đi làm. Nếu về sớm sợ vợ mất giấc ngủ, hơn nữa chẳng biết cô ấy đã nguôi giận hay chưa.

 

Ăn xong, tôi lững thững đi về nhà thì thấy cửa hé mở. Đúng lúc đó chị hàng xóm từ trong nhà chạy ra gấp gáp nói:“Chú Hùng, chú vào ngay bệnh viện đi, cô Mai nhập viện rồi. Hôm qua tôi vừa phải gọi taxi cho cô ấy vào viện”.

Tôi luống cuống chẳng hiểu việc gì, bật nguồn điện thoại lên thì có 10 cuộc gọi nhỡ. Gọi mãi Mai không nghe máy, tôi phi vào bệnh viện rồi gọi cho cô em vợ. Lúc đến bệnh viện, thấy em gái vợ đang ngồi ngoài hành lang, vẻ mặt rầu rĩ. Tôi vội vàng chạy đến hỏi:“Thế nào Linh, là sao? chị Mai làm sao?”.

Linh khóc:“Chị Mai… chị ấy bị sảy thai rồi. Hôm qua gọi mãi cho anh không được, chị ấy gọi nên em đi vào viện luôn. Bây giờ đang chờ đến giờ bác sĩ làm thủ thuật. Chắc chị ấy buồn lắm, chị khóc suốt từ lúc nghe bác sĩ báo tin”.

Tôi chết đứng.

Hơn 2 tiếng sau, tôi vào gặp vợ. Nhìn thần sắc mệt mỏi, đôi mắt sưng mọng của cô ấy, tôi chẳng biết nói lời nào ngoài câu “anh xin lỗi”. Đến lúc về nhà, tôi mới được biết vì cú đẩy nhẹ của tôi xuống ghế sofa, cộng thêm tình trạng kích động tinh thần quá mức mà vợ xuất hiện cơn đau bụng rồi ra một ít máu. Thấy không ổn, cô ấy gọi tôi về đưa đến bệnh viện nhưng tôi không nghe máy. Khi bụng đau nhiều hơn, cô ấy phải nhờ hàng xóm gọi xe để vào bệnh viện ngay trong đêm. Thế nhưng, dù cố gắng đến mức nào, đứa bé đã bỏ chúng tôi đi rồi.

 

Cãi nhau với vợ bầu tôi tắt điện thoại bỏ đi cả đêm, sáng hôm sau biết tin thì đã muộn - 2

Nhìn thần sắc mệt mỏi, đôi mắt sưng mọng của cô ấy sau khi hỏng thai, tôi chẳng biết nói lời nào ngoài câu “anh xin lỗi”. (Ảnh minh họa)

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm