Đời sống

Cầm 200 triệu tới giúp chồng cũ bị phá sản, nhưng lời nói của anh khiến tôi lặng lẽ ra về trong nước mắt

DNVN - Người đàn ông từng đứng trên đỉnh cao sự nghiệp giờ đây chỉ còn lại sự cô đơn và tàn dư của những vinh quang đã qua. Trước mặt anh, tôi đặt xuống một xấp tiền với mong muốn được giúp đỡ người từng là chồng mình. Nhưng rồi, anh nhìn cọc tiền đó, thở dài và nói một câu khiến tim tôi thắt lại, còn đôi chân rời đi trong nước mắt uất hận.

Vợ cũ của chồng qua đời, tôi lặng lẽ đội khăn tang và ngồi bên linh cữu: Cuộc đời chưa bao giờ nghiệt ngã đến thế / Chạm mặt vợ cũ của chồng tại siêu thị, tôi chỉ nói một câu khiến cô ta "đứng hình" giận tím mặt

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Nếu phải tự nhận xét, tôi biết mình là người phụ nữ lụy tình. Tôi từng chịu đựng nỗi đau như nghẹt thở khi biết chồng ngoại tình, nhưng trái tim tôi vẫn không thể dứt ra khỏi người đàn ông ấy. Chồng cũ của tôi – một người vừa tài giỏi, vừa phong độ – từng là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Anh có trong tay một công ty làm ăn phát đạt, một sự nghiệp vững chắc và một gia đình mà tôi đã dốc lòng vun vén.

Thế nhưng, vẻ ngoài hào hoa ấy lại kéo theo những đổ vỡ. Chỉ sau chưa đầy một năm cưới nhau, tôi phát hiện anh ngoại tình với chính cô thư ký mới vào làm. Lúc đó, tôi đã tha thứ, mong anh tỉnh ngộ. Nhưng không, anh chọn con đường khác – ly hôn.

Dù đau đớn, tôi vẫn dõi theo anh suốt ba năm qua. Tôi không biết đó là vì tình yêu còn sót lại, hay là do sự cố chấp không buông. Trong khi tôi nỗ lực xây dựng cuộc sống mới với một công việc ổn định, chồng cũ của tôi lại rơi vào vực thẳm. Công ty phá sản, người tình rời bỏ, anh không còn gì ngoài đôi bàn tay trắng.

Hôm ấy, tôi quyết định đến gặp anh, mang theo 200 triệu – số tiền tôi dành dụm được – để giúp anh vượt qua giai đoạn khó khăn. Anh bất ngờ khi nhìn thấy tôi, nhưng vẻ sửng sốt ấy nhanh chóng nhường chỗ cho sự trầm ngâm khi tôi đặt số tiền ngay ngắn trên bàn.

 

Ánh mắt anh dừng lại trên cọc tiền, đôi bàn tay hơi run. Rồi, anh ngẩng lên nhìn tôi, từng chữ thốt ra như dao cứa vào lòng: "Khi mất tất cả, anh mới hiểu hết những gì mình đã làm sai với em. Nhưng em cầm tiền về đi. Nếu anh cầm số tiền này, anh không còn tự trọng của một người đàn ông nữa."

Tôi đứng lặng người, tim nhói đau. Lời từ chối ấy không chỉ là sự khước từ giúp đỡ, mà còn như một bức tường ngăn cách khiến tôi không thể lại gần anh. Tôi rời đi, nước mắt lặng lẽ chảy.

Có người sẽ nói tôi ngốc, nhưng trái tim tôi vẫn không thể quên được anh. Nhìn anh chật vật, tôi chỉ muốn cùng anh xây dựng lại mọi thứ từ đầu. Nhưng làm sao để anh chấp nhận? Làm sao để anh vượt qua sự tự tôn của mình và để tôi một lần nữa bước vào cuộc đời anh?

Giữa những câu hỏi không lời giải, tôi chỉ biết rằng, dù phải hy sinh thế nào, tôi vẫn không muốn anh gục ngã. Nhưng liệu, điều đó có khiến tôi đánh mất chính mình thêm một lần nữa?

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm