Việt muốn khóc mà cũng không thể khóc nổi nữa, không hẳn là nỗi đau, mà là một sự sỉ nhục quá lớn đối với anh khi kết quả xét nghiệm ADN của hai cậu con trai “quý tử”, một với vợ, một với bồ đều cho thấy anh chẳng có bất kỳ sự liên quan nào.
32 tuổi, Việt là phó phòng giao dịch của một chi nhánh ngân hàng lớn. Bảnh trai, có nhà lầu, xe hơi và thu nhập ngất ngưởng, Việt là hình mẫu đầy khao khát của khá nhiều cô gái trẻ. Nhưng Việt “đã kịp” ổn định cuộc sống với Nhung, cô bạn thân từ thời còn học cấp 3, nhà ngay sát trường học mà anh và cô cùng gắn bó suốt 3 năm phổ thông trung học.
Nhung làm trong ngành thời trang, xinh xắn, lại biết cách ăn mặc nên Nhung luôn là “tâm điểm” nổi trội trong những cuộc gặp gỡ đông người. Vợ chồng Việt - Nhung luôn được gia đình, bạn bè coi như một cặp trời se và xuýt xoa trước hạnh phúc của cặp “tiên đồng ngọc nữ”. Kết hôn được gần hai năm, Nhung sinh một cậu quý tử, Việt lên chức bố với niềm vui mừng sung sướng vì gia đình anh đã có “thằng cu nối dõi”!
Thời điểm sinh con là khi Nhung vừa hoàn thành một khoá học thiết kế thời trang ở nước ngoài về nước được hơn 8 tháng, Việt cũng hơi ngỡ ngàng vì độ “nhạy” của vợ chồng anh. Thế nhưng nghe chồng thắc mắc, Nhung cười gạt đi rằng do “máy móc” tốt, lại xa nhau lâu ngày nên khi vợ chồng gặp nhau là “có kết quả ngay”. Chẳng những thế, Nhung còn lên mạng, tìm cho chồng đọc một số bài viết về nói về việc “con đầu cháu sớm” nên bé ra đời hơi non tháng cũng là chuyện hết sức bình thường.
Việt cưng con lắm, đi đâu anh cũng khoe con,facebook của Việt tràn ngập ảnh thằng bé con với “nhất cử nhất động” của bé, từ nụ cười lúc con mơ ngủ, cái tay với những ngón tay mềm mại bé nhỏ nắm vào tay bố, đến cả lần con tập lẫy, tập bò… đều được anh cập nhật đầy đủ.
Vì Nhung thường xuyên đi học nâng cao tay nghề, rồi lại mải miết theo những chương trình biểu diễn thời trang trong và ngoài nước nên con trai bé bỏng được “điều chuyển” về nhờ ông bà ngoại chăm sóc, còn Việt thì thỉnh thoảng “bỗng dưng” được thành trai tân, ngày đi làm còn tối thì tuỳ nghi di tản. Nhiều hôm vài ngày Việt không ngủ ở nhà, anh chỉ ghé qua để tắm, thay bộ quần áo rồi lại vội vã rời khỏi nhà, theo những cuộc vui bất tận của nhóm bạn bè.
Trong những ngày tháng ấy, Việt quen rồi cặp bồ với Hà An, cô gái làm tiếp thị bia ở quán bar mà Việt là khách ruột. Vẻ đẹp bốc lửa cùng nụ cười tươi tắn luôn thường trực trên đôi môi cong gợi cảm, lúc nào cũng như đang nũng nịu, đang mời gọi của Hà An khiến Việt không thể kìm lòng.
Ban đầu chỉ là những buổi đi chơi, đi ăn uống rồi vào nhà nghỉ, dần dần sau đó là những chuyến đi chơi xa, nghỉ mát ở biển hay một vùng sơn thuỷ hữu tình nào đó mà Việt tranh thủ được thời gian ở cơ quan. Rồi Việt thuê nhà cho Hà An và đến với cô bất cứ khi nào anh rảnh rỗi. Những khi Nhung có ở nhà, Việt phải “lao tâm khổ tứ” để tìm lý do rời khỏi nhà, đến với “tình yêu bé nhỏ”.
“Biết thân biết phận” nên Hà An luôn tỏ ra ngoan ngoãn, chiều chuộng Việt hết lòng. Mỗi lần ở bên Hà An, Việt có cảm giác mình như một ông hoàng, Việt luôn nghĩ anh là người đàn ông hạnh phúc khi “bồ một bên, vợ một bên” mà bên nào cũng trọn vẹn, cũng đầy đặn.
Cùng với sự hết lòng của Hà An, Việt cũng tốn không ít tiền để cô bồ trẻ tiêu xài, mua sắm, làm đẹp và đi chơi cho khuây khoả mỗi lần nhớ “chồng yêu”. Không chỉ “vun vén” cho mình, thỉnh thoảng Hà An còn thẽ thọt xin Việt một số tiền không nhỏ để gửi về quê, khi thì bố em ốm nặng cần tiền mua thuốc gấp, lúc lại cái mái nhà cũ quá sắp sập, em muốn đỡ bố mẹ ít tiền để sửa lại kẻo không yên tâm khi để bố mẹ sống trong ngôi nhà nguy hiểm ấy. Trước sự “hiếu thuận” ấy của người tình, Việt không thể từ chối nên luôn vui vẻ móc ví đưa tiền cho Hà An. Đổi lại hành động ấy là nụ hôn cuồng nhiệt của cô bồ trẻ và những phút bồng bềnh của hai kẻ “ngoài chồng ngoài vợ”…
Cũng một vài lần khi có cuộc gọi hay tin nhắn bất ngờ của Hà An khi Việt đang ở nhà, Việt cũng giật mình và cảnh giác vì sợ Nhung phát hiện ra. Nhưng sau đó Việt lại tự cười mình rằng đã quá cảnh giác bởi hầu như Nhung chẳng hề chú ý gì đến những biểu hiện bất thường của chồng mình. Thậm chí có khi hơn 10 giờ đêm, Hà An nhắn tin bảo cô bị sốt, nôn và chóng mặt, muốn Việt đưa đi bệnh viện, Việt cuống cuồng bảo cậu bạn thân bị tai nạn, phải đến bệnh viện gấp, Nhung cũng chỉ ừ nhẹ rồi dặn chồng đi nhớ khoá cửa cẩn thận.
Ăn ở với Hà An được đâu tầm nửa năm thì cô thông báo với Việt là mình có bầu. Việt ngẩn người ra trước tin khá “động trời” ấy, anh muốn tìm cách giải quyết nhanh gọn và hợp lý trong hoàn cảnh này nhưng Hà An khóc lóc, cương quyết giữ lại “giọt máu của tình yêu”.
Chẳng còn cách nào khác, Việt đành ngậm ngùi để Hà An tiếp tục mang bầu và khi Hà An sinh con, Việt đành nói dối vợ phải đi công tác biệt phái vào một tỉnh phía Nam 3 tuần để lấy thời gian… chăm bồ đẻ. Hà An sinh con trai, một cậu bé xinh xắn, khoẻ mạnh, nặng gần 4kg. Quay cuồng với trách nhiệm làm cha được đúng 3 tuần thì Việt phải về nhà. Anh thuê cho mẹ con Hà An một người giúp việc, còn mình thì “chia đôi”, tranh thủ chạy qua chạy về giữa hai nhà.
Thời điểm Hà An sinh con, con trai của Việt với Nhung cũng được gần 3 tuổi. Khá nhiều lần bế và chơi với con, Việt nhận thấy bé chẳng có mấy nét giống mình, không chỉ Việt mà cả ông bà nội và cô em gái Việt cũng có lúc này lúc kia, bóng gió nói với anh rằng sao thằng bé càng lớn càng chẳng giống bố, thậm chí một nét giống nhà nội cũng không có. Điều đáng “nghi ngờ” là thằng bé có mái tóc hơi xoăn xoăn, gợn sóng, nâu nâu trong khi cả nhà nội từ Việt đến mấy đời ông bà, cô dì chú bác đều tóc thẳng, đen mượt.
Nhận thấy những nghi ngại của gia đình chồng, Nhung chìa cho mọi người xem tấm ảnh cô hồi nhỏ và nói thằng bé giống mẹ, tóc Nhung khi nhỏ cũng xoăn và nâu, khi lớn do đi ép nên tóc mới thẳng ra như bây giờ.
Nghe ông bà nội và mọi người xì xào nhiều quá, vả lại bản thân cũng chẳng “trong sạch” gì nên một đợt Nhung đi công tác, Việt liều mình ôm con đến một trung tâm xét nghiệm. Mấy ngày chờ đợi kết quả là thời điểm Việt nhấp nhổm như ngồi trên đống lửa. Cầm tờ kết quả xét nghiệm, Việt như muốn chết đứng khi anh không hề có chút quan hệ huyết thống nào với thằng bé. Đau đớn, Việt tìm ra quán nhậu, uống đến say mềm.
Sáng hôm sau tỉnh rượu, nhìn điện thoại có đến mấy chục cuộc gọi nhỡ của Hà An, Việt lao đến nhà cô như tìm cho mình một nơi chốn để bấu víu. Thấy Việt, Hà An khóc lóc, trách móc anh rằng không biết thương mẹ con cô, mải vui chơi, không khéo lại cặp bồ cặp bịch với người đàn bà khác… Rối rít xin lỗi Hà An, Việt ôm thằng bé trong lòng và nảy ra suy nghĩ, anh sẽ đem bé đi xét nghiệm ADN, nếu đúng là con mình, Việt sẽ ly hôn với Nhung và đưa mẹ con Hà An về nhà “danh chính ngôn thuận”.
Nói là làm, Việt lén Hà An mang con đi xét nghiệm và một lần nữa, Việt thấy xung quanh như đổ sập, tan tành bởi kết quả ADN cũng cho thấy anh không phải là cha của đứa trẻ do Hà An sinh ra.
Việt muốn khóc mà cũng không thể khóc nổi nữa, không hẳn là nỗi đau, mà là một sự sỉ nhục quá lớn đối với anh khi kết quả xét nghiệm ADN của hai cậu con trai “quý tử”, một với vợ, một với bồ đều cho thấy anh chẳng có bất kỳ sự liên quan nào…
Theo CL&XH
Ảnh minh họa.