Thế rồi khi vừa quẹo xe vào một con ngõ, tôi choáng váng nhận ra chồng mình đang âu yếm ôm eo “chị kết nghĩa” khuất sau cánh cửa của một khách sạn sang trọng.
Là gái phố nên việc tôi đưa Tuấn, người yêu tôi tự chọn về nhà ra mắt bố mẹ, anh trai tôi không gặp nhiều khó khăn, ngăn cản gì. Chuyện phức tạp là bên gia đình Tuấn khiến anh phải năm lần, bảy lượt tàu xe cả ngày đường từ thành phố về quê để thuyết phục bố mẹ, họ hàng cho chúng tôi được qua lại tìm hiểu, yêu thương.
Nếu nói là chê thì tôi nghĩ nhà trai cũng không có lí do gì để từ chối một người con dâu được coi là thành đạt như tôi. Bởi tôi là phó phòng tài chính của một công ty tư nhân về xây dựng, tôi có nhà riêng, có kinh tế vững vàng và ngoại hình cũng được bạn bè, đồng nghiệp xếp vào loại ưa nhìn, dễ mến.
Điều khiến bố mẹ Tuấn lo lắng, so đo là vì tôi đã bước vào tuổi 29 còn con trai họ mới 24, lại chưa có việc làm ổn định với tấm bằng Đại học Xây dựng mà Tuấn vất vả mới có được nhờ học liên thông từ Cao đẳng lên.
Thế nhưng tình yêu luôn có tiếng nói, luôn có con đường riêng của nó nên cuối cùng đám cưới của tôi và Tuấn cũng được tổ chức trang trọng, đầm ấm ở cả thành phố lẫn nơi quê nhà của Tuấn với đông đủ gia đình, họ hàng đôi bên.
Thấy chồng vẫn chỉ là nhân viên hợp đồng ngắn hạn của công ty, nên bằng mối quan hệ tốt đẹp với đối tác, tôi xin được việc làm có thu nhập khá cao cho Tuấn, để chồng không thua kém bạn bè ở chỗ làm mới, tôi tiết kiệm mua tặng Tuấn một chiếc ô tô bốn chỗ nhân dịp Tuấn đón sinh nhật lần thứ 26.
Vợ chồng ăn ở thuận hòa, kinh tế đủ đầy, chỉ còn chờ ông trời cho lộc là có được đứa con, dù trai hay gái thì đối với tôi cũng là hạnh phúc, là viên mãn. Vậy mà chồng trẻ của tôi luôn khéo léo né tránh, phòng bị mỗi khi mặn nồng cùng vợ với lí do anh còn trẻ, còn muốn phấn đấu cho sự việc chứ dính đến con cái lúc này sẽ vướng víu đến con đường tiến thân đang rộng mở trước mắt của anh mà không phải ai muốn cũng dễ dàng có được.
Tuấn không hợp tác, tôi đành bấm bụng làm hòa cho yên cửa, yên nhà, ráng chờ đợi dịp may đến với mình khi chồng xuôi thuận. Cách đây chừng 6 tháng Tuấn hớn hở thông báo anh được công ty cử vào Sài Gòn học một khóa nâng cao do anh hoàn thành trách nhiệm được giao và có chí tiến thủ trong nghề nghiệp.
Không hiểu việc học hành của Tuấn bận rộn đến lúc nào, mà suốt thời gian vợ chồng xa cách Tuấn chưa có một ngày nghỉ để về bên tôi, đồng thời anh cũng từ chối mong muốn của tôi là vào trong đó thăm anh vì anh “bận học lắm”. Kết thúc khóa học, Tuấn làm tôi thật khó xử khi anh đưa về nhà một cô gái trẻ, xinh đẹp, thời trang son phấn bắt mắt và có chất giọng đặc trưng của người miền trong. Anh giới thiệu đó là chị kết nghĩa đã giúp đỡ anh nhiều sau mấy tháng anh học hành, ăn ở trong Nam, nhưng cô gái đó hơn Tuấn có hai tuổi, và đương nhiên, tôi lớn hơn chị kết nghĩa của chồng tới 3 năm mà vẫn phải theo chồng gọi cô gái trẻ không quen biết nọ là chị cho chồng vui lòng…
Thỉnh thoảng, vào ngày nghỉ cuối tuần, Tuấn lấy cớ vào thăm chị kết nghĩa và thỉnh thoảng cô chị kết nghĩa của chồng cũng ghé nhà đón Tuấn đi ăn uống, giải trí đâu đó mà tôi chẳng có lí do để ngăn cản hay ghen tuông khi Tuấn và cô gái trẻ đẹp nọ vẫn xưng hô chị chị em em trước mặt tôi. Tối thứ 7 vừa rồi, cô chị kết nghĩa của chồng như thường lệ mời tôi cùng chị em họ đi dùng bữa tối dù cô ấy biết trước câu trả lời của tôi luôn là từ chối. Tuấn không giấu nổi háo hức khi cùng chị kết nghĩa rời nhà, còn tôi buồn vẩn vơ nên chạy xe ra phố một cách vô định. Thế rồi khi vừa quẹo xe vào một con ngõ, tôi choáng váng nhận ra chồng mình đang âu yếm ôm eo “chị kết nghĩa” khuất sau cánh cửa của một khách sạn sang trọng...
Theo Ngọc Hà/Tiền phong
Ảnh minh họa