Đời sống

Chồng cầu xin tôi ra ngoài kiếm con, giữ kín chuyện anh vô sinh

Tôi thật sự không biết nên làm gì khi chồng tha thiết cầu xin mình như thế. Tôi muốn làm mẹ, nhưng còn chồng, liệu anh có bị tổn thương không.

Cái kết đắng cho cô ả sẵn sàng "hớt tay trên" chồng sắp cưới của chị gái / Chiếc váy ngủ gợi cảm chồng tặng và đòn trả đũa "cao tay" của cô vợ bị chồng phản bội

Chúng tôi yêu nhau từ thời sinh viên, mấy năm đấy, hai đứa cũng thường xuyên gần gũi nhau. Thậm chí đến năm cuối, chúng tôi còn chuyển về sống thử. Thời điểm đấy, hai đứa cũng có kế hoạch vì sợ tôi dính bầu.

Sau đó ra trường hơn 2 năm thì chúng tôi kết hôn. Lúc ấy công việc đã ổn nên bố mẹ hai bên cũng thúc chúng tôi nhanh có cháu cho ông bà bế. tôi cũng xác định có con ngay nên cũng tích cực lắm, thậm chí còn canh ngày gần gũinhau.

Thế mà hơn 1 năm sau, tôi vẫn chưa có gì, dù tôi tự thấy mình khỏe mạnh. Giấu chồng đi kiểm tra, của tôi hoàn toàn bình thường, không có gì lo ngại. Tôi về nhỏ to với chồng, thú thực, lúc ấy tôi đã bắt đầu nghi nghi chồng có vấn đề rồi nhưng không dám nói, sợ anh phật ý. Chồng tôi dùng dằng mãi, anh nói nhất định không thể là do anh được, tôi biết anh tự ái nên mới thế, chứ bản thân anh cũng đang lo lắng.

Thêm nữa, gia đình thì giục khiến tôi vô cùng sốt ruột, nhưng vì không dám nói ra nên hai nói dối là chúng tôi kế hoạch đểphấn đấu thêm cho sự nghiệp.

Mô tả ảnh.

Ảnh minh họa

Tôi phải động viên mãi, anh mới đi kiểm tra. khiến chúng tôi ngã ngửa. Chồng tôi không thể có con vì tinh trùng của anh yếu và loãng, bác sĩ bảo trường hợp này rất khó thụ thai, chỉ có về bồi bổ ăn uống, cộng thêm dùng thuốc thì may ra mới có chút hi vọng mà thôi.

Hôm đó về, tôi không ai nói câu nào, tôi buồn và thương chồng. Anh thì cứ nốc rượu rồi khóc không kiềm chế, chẳng biết phải làm sao để an ủi chồng nữa. Nghĩ về tương lai mà nước mắt tôi cứ rớt ra...

Mấy hôm sau, chồng tôi nói muốn nhờ tôi một chuyện. Nhìn gương mặt bơ phờ của chồng, tôi thương đến xót xa. Anh nói, tôi có thể vì anh mà đi xin con không, bằng cách nào cũng được, đến viện xin tinh trùng cũng được, hay tôi với người khác có con cũng được, miễn là không ai biết chuyện anh vô sinh, anh sẽ yêu thương đứa trẻ như con đẻ của mình.

Nghe chồng nói, tôi sốc lắm. Tôi thật sự không biết mình nên gì bây giờ nữa. Thương chồng, nhưng tôi cũng muốn được làm mẹ, được sinh con. Nhưng liệu có thể xin một đứa trẻ không máu mủ ruột già với chồng về đây không. Cả đời chung sống, làm sao chồng tôi có thể vui vẻ mà chấp nhận.

Tôi nên làm gì bây giờ để vẹn cả đôi đường mà không cảm thấy khó xử, có lỗi với chồng, xin cho tôi lời khuyên với?

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm