Cơ sự ra nông nỗi này, tất cả là bởi sự ích kỷ của P - cô gái mà tôi yêu. Cả tôi và chồng cô ấy đều trở thành nạn nhân của lối sống tham lam, vì tiền của P. Giờ đây chúng tôi bị cuốn vào một sự rắc rối, không biết làm sao để giải quyết.
Tôi với P yêu nhau tới 4 năm trời. Hai đứa gắn bó từ khi còn mới ra trường, chưa có việc làm ổn định. Tôi đã tự nhủ, nhất định mình sẽ cưới P làm vợ. Tôi không hề có ý định vui chơi qua đường hay phụ bạc gì P.
Nhưng rồi, chính cô ấy đã rời bỏ tôi. Bước sang năm thứ 4 yêu nhau, khi tôi đề nghị cưới, cô ấy đã không chấp thuận. Cô ấy chê tôi nghèo, sự nghiệp, tiền bạc đều không có gì trong tay.
Lúc đó, tôi cũng cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm lắm. Tôi chưa giàu như mong đợi của cô ấy nhưng dù sao so với những người đàn ông khác, tôi cũng có thể nuôi được vợ con. Vậy mà bạn gái tôi lại không chấp nhận.
Thế rồi sau đó, chỉ vỏn vẹn đúng 2 tháng trời, cô ấy đòi chia tay với tôi, nhận lời yêu người khác. Thậm chí tôi nghe tin về đám cưới của cô ấy với người mới chỉ 1 tháng sau khi cô ấy nói lời chia tay với tôi. Cái cảm giác của tôi lúc đó thật cay đắng không lời nào tả được. Đàn ông bị phụ tình đã nhục, lại còn bị bỏ vì chê người thì càng nhục hơn. Nhưng tôi biết làm thế nào được, khi đó là lựa chọn của P.
Tôi không chủ động dò hỏi nhưng chuyện của P mọi người tự nói đến tai tôi. Chúng tôi có nhiều bạn thân nên mọi người đều kể hết. Họ bảo P lấy được chồng giàu, đã thế gia đình họ lại danh giá lắm. Chồng của cô ấy là người hiền lành, tử tế. Nghe đâu, họ làm cùng chỗ với nhau, anh này theo đuổi P lâu rồi. Giờ vì chê tôi, P nhanh chóng nhận lời và cưới anh ta.
Câu chuyện đó với tôi thật buồn. Tôi không dám trách cứ gì P cả, xét cho cùng, cô ấy có quyền lựa chọn cuộc sống nào là tốt cho mình. Bản thân tôi nếu không thể mang lại cho cô ấy thứ mà cô ấy mong đợi thì đành im lặng và chúc phúc mà thôi.
Yêu nhau 4 năm, chỉ chia tay 2 tháng đã phải tiễn bạn gái đi lấy chồng, tôi buồn lắm. Ngày họ cưới tôi cũng đến dự. Tôi thấy chồng cô ấy là người đàn ông tử tế và đáng mặt. Biết tôi là người yêu cũ, anh ấy còn chủ động ra mời rượu tôi, nói những lời rất chừng mực, đáng để tôn trọng.
Mọi chuyện tưởng cứ thế trôi qua. Tôi cũng đã cố quên đi mọi thứ để tập trung vào cuộc sống của mình, thì đột nhiên, sau 1 tháng kể từ ngày bạn gái cũ cưới, chồng cô ấy tìm tôi. Anh ta hẹn tôi đi uống rượu. Khi nhận được điện thoại, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho việc có thể anh ta lại nổi cơn ghen hoặc nghi ngờ điều gì đó.
Tối hôm ấy, chúng tôi ngồi nhậu với nhau ở một quán nhỏ. Tôi thấy anh ta vẫn rất chừng mực, tử tế... Nhưng càng ngồi lâu, anh ta càng nói những lời khiến tôi kinh ngạc. Gần tàn cuộc, anh ta nốc cạn cốc rượu rồi bảo:
"Tôi nói thật, tôi cay lắm. Tôi chỉ là thằng đổ vỏ cho anh thôi. Tôi sắp phải nuôi con tu hú rồi. Cô ta ễnh bụng ra rồi... mà nó là con anh, chả phải con tôi đâu".
Câu chuyện anh ta nói khiến tôi sững sờ. Quả đúng là tôi và người yêu cũ thường xuyên gần gũi nhau. Thậm chí thời điểm trước khi chia tay, tôi với cô ấy cũng có quan hệ. Giờ chồng cô ấy nói vậy, tôi cũng hơi ngờ ngợ. Không lẽ, cô ấy dùng cái thai đó để ép anh ta cưới sớm, đạt được ý nguyện của mình.
Tôi tìm gặp P để hỏi cho cặn kẽ. Cô ấy ban đầu chối nhưng về sau buộc phải thừa nhận. Nhưng P cầu xin tôi để im mọi chuyện. Gia đình nhà chồng cô ấy sẽ không biết gì vì cô ấy tin chồng mình sẽ giữ bí mật. Anh ta thương P, yêu P nhiều lắm nên dù biết là kẻ đổ vỏ cũng sẽ không lộ ra. Chuyện với tôi hôm đó là do anh ta quá buồn nên mới vậy thôi.
Giờ thì tôi lại rơi vào hoàn cảnh khốn khổ. Chẳng thà tôi không có giọt máu của mình tồn tại trên đời, biết thế này rồi, tôi không đành lòng nhìn con mình sống bên một người đàn ông không phải cha đẻ.
Tôi thương con lắm. Nhưng tôi phải làm gì đây? Không lẽ tôi lại phá nát cuộc đời cô ấy chỉ vì muốn bảo vệ con mình? Mà nếu không làm gì, lẽ nào đời này, tôi để con sống với cái lai lịch không rõ ràng như thế?
Theo Nguyễn Bình/Khám phá