Đời sống

Chồng mất được một năm thì em chồng đến nhà đưa cho tôi bọc tiền hơn 1 tỷ đồng cùng lí do khiến tôi sững người

Nhìn bọc tiền, trái tim tôi thắt lại vì đau đớn và xen lẫn hận chồng.

Em chồng đang xem điện thoại, thấy chị dâu vào vội vàng giấu đi, tưởng con bé làm điều gì mờ ám nhưng thoáng thấy bóng dáng quen thuộc tôi rụng rời tay chân / Đang bàn tiệc đám cưới cho em chồng thì bỗng cô ấy nhìn rồi tỉnh bơ đòi vợ chồng tôi 4,5 tỷ

Sau một năm chiến đầu với bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối, cuối cùng chồng tôi cũng không thể trụ vững. Ngày anh mất, tôi như chết theo, đau đớn thắt gan thắt ruột mà nước mắt cạn khô, không rơi được giọt nào.

Chúng tôi đã ở bên nhau 15 năm. Từ thời sinh viên nghèo khổ, chia nhau gói mì tôm, cái bánh mì. Rồi ngày cưới đơn sơ mà hạnh phúc, ấm cúng. Rồi hai đứa con lần lượt ra đời khiến kinh tế càng nặng nề hơn trên vai anh. Suốt mấy năm trời, chúng tôi chẳng dám mua cái áo mới, chẳng dám đi ăn một bữa ngon lành. Thế nhưng chúng tôi vẫn hạnh phúc, vẫn lạc quan vào một tương lai sáng tươi hơn.

Sau khi con thứ hai đi nhà trẻ, tôi đi làm lại, kinh tế mới dư dả hơn đôi chút. Nhưng có ai ngờ, niềm vui chuyển về nhà mới, một căn nhà rộng lớn khang trang chưa được bao lâu thì chồng tôi phát bệnh. Bao nhiêu của cải mới mua đều phải bán đi để kiếm chữa bệnh cho anh. Khi anh ra đi, căn nhà tôi trống huơ trống hoác, chẳng còn thứ gì có giá trị nữa. Không những vậy, hàng tháng tôi còn phải trả nợ ngân hàng 5 triệu tiền vay để mua nhà.

Chồng mất được một năm thì em chồng đến nhà thăm mẹ con tôi rồi đưa ra bọc tiền hơn 1 tỷ đồng cùng lí do khiến tôi chết sững tại chỗ - Ảnh 1.
Nếu em chồng không cảm thông cho hoàn cảnh của tôi mà đưa số tiền ấy ra, chắc mẹ con tôi sẽ chịu khổ thêm vài năm nữa. Ảnh minh họa.

Suốt một năm qua, tôi không dám nghỉ làm một ngày vì nếu nghỉ, con tôi sẽ thiếu ăn. Nhà chồng cũng giúp đỡ nhưng họ cũng có gia đình riêng, cũng cần tiền nên tôi không dám nhờ cậy họ nhiều. Chỉ có cô em Út thường hay ghé nhà tôi chơi. Lần nào ghé, cô ấy cũng mua cho con tôi đồ ăn, quần áo. Đầu năm học, cô ấy còn cho tiền tôi đóng học phí cho hai đứa nhỏ. Tôi mang ơn cô Út nhiều nhất.

Nào ngờ, ngày đầy năm tang chồng, khi mọi người về hết, cô Út gọi tôi lại rồi đưa tôi một bọc đen. Mở bọc ra, tôi sững sờ khi thấy bên trong toàn tiền. Những tờ tiền mới tinh vừa được rút từ ngân hàng ra, tổng số tiền hơn cả tỷ đồng.

Em chồng nắm tay tôi, nghẹn ngào bảo đây là số tiền chồng tôi tích cóp, dành dụm suốt bao nhiêu năm mới có được. Anh ấy không cho tôi biết vì sợ tôi ỷ lại vào số tiền ấy. Rồi khi biết mình bị bệnh sẽ không qua khỏi, anh ấy càng giấu tôi vì sợ tôi lấy số tiền ấy ra để chữa bệnh cho chồng. Trước khi mất, anh ấy đã đưa cho em gái và dặn dò em ấy cứ cất giữ giúp hai con. Đợi khi nào hai đứa bé đi học đại học thì rút ra đưa cho tôi. Anh ấy sợ tôi đem số tiền mình dành dụm được cho người đàn ông khác hưởng.

Nhưng sau một năm quan sát, em chồng tôi không thể chịu nổi khi thấy mẹ con tôi sống khổ sở, lại thấy tôi thường hay khóc vì nhớ chồng, em ấy đã quyết định rút tiền về cho tôi. Em chồng mong tôi hiểu cho anh trai và mong tôi giữ số tiền ấy để lo cho hai con theo đúng di nguyện của anh. Nhìn số tiền, biết lý do, tôi vừa xúc động vừa hận chồng. Anh đã không tin tưởng tôi. Anh thà để tôi bán hết tài sản cũng không đưa số tiền ấy ra. Nếu em chồng không cảm thông cho hoàn cảnh của tôi mà đưa tiền, chắc mẹ con tôi sẽ chịu khổ thêm vài năm nữa.

Hiện giờ tôi muốn lấy tiền trả hết nợ ngân hàng, mua sắm vài thứ trong nhà nhưng lại sợ em chồng chê trách vì không làm theo đúng di nguyện của anh trai. Tôi có nên bàn với em ấy không hay tự quyết vì bây giờ số tiền ấy đã thuộc quyền sở hữu của tôi rồi?

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm