Tôi phản bội chồng một lần duy nhất, nhưng anh nói cả đời này sẽ không bao giờ quên lỗi lầm đó.
Thời điểm đó, tôi luôn cảm thấy cô đơn và lo lắng, vì mọi người nói ở bên kia anh sẽ có người đnn bà khác. Dù chồng luôn miệng khẳng định không bao giờ có chuyện đó, nhưng linh cảm của người đàn bà tôi lại thấy khác, anh ít khi điện thoại cho tôi và không nói nhớ nhung.
Buồn chán, tôi đã ngã vào vòng tay người đàn ông khác, cũng chỉ vì xa chồng, thiếu tình cảm và sự quan tâm của chồng. Sau đó, tôi đã chủ động dừng lại vì nhận thấy mối quan hệ của mình là sai trái, tôi cũng thú nhận với chồng vì đã phản bội anh. Tôi mong anh tha thứ và hãy tin tôi, cho tôi cơ hội.
Tức giận, lo lắng, chồng bỏ về sớm hơn dự kiến gần 1 năm trời và bị phạt hợp đồng. Thời gian đầu sau khi trở về nước, chúng tôi căng thẳng nhiều, đã có lúc nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng rồi cả hai nhận thấy vẫn còn tình cảm nên lại tiếp tục cuộc hôn nhân.
3 năm trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra, tôi và chồng vẫn sống với nhau, cũng ít cãi vã và vẫn hợp nhau trong nhiều chuyện, cả chuyện chăn gối. Nhưng tình cảm anh dành cho tôi thì không còn như ngày xưa nữa. Nhạt nhẽo và có cả sự khinh bỉ, coi thường. Tôi cảm nhận được điều đó và càng cảm thấy đau lòng.
Chồng còn nói, cả đời này sẽ không bao giờ quên được cảm giác bị vợ phản bội, và anh cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi vì việc làm xấu xa đó. Anh khẳng định, đang sống với tôi, tiếp tục cuộc hôn nhân này vì con, vì danh dự của bản thân và trách nhiệm với tôi, với các con, chứ tình yêu thì đã chết từ khi biết tôi phản bội.
Anh còn nói, nếu tôi không chấp nhận được điều đó có thể viết đơn ly hôn, anh sẽ ký ngay lập tức. Tôi vẫn yêu chồng, và chẳng đủ can đảm để viết đơn ly hôn. Tôi xứng đáng chịu sự khinh bỉ của anh sau những lỗi lầm mình gây ra.
Theo Huyền/Báo Đất Việt