Đời sống

Chồng thờ ơ nhìn mẹ ngất xỉu không muốn đưa bà đi viện, tôi cuống cuồng lo lắng thì chết lặng trước sự thật đau lòng mà anh thú nhận

DNVN - Khi sự thật phơi bày, tôi vừa đau xót vừa trách móc chồng, không biết phải đối diện với cảm xúc của mình như thế nào.

Tháng 9 dương đến Tết Ất Tỵ 2025: 3 tuổi Phú Quý Đại Tài, giàu số 2 không ai số 1 / Vận may bùng nổ, 4 con giáp tha hồ hứng tiền bạc, cơ hội mới giữa tuần (28-30/8)

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi và chồng đã kết hôn được 2 năm, và hiện tại tôi đang mang thai ở tháng thứ bảy. Chúng tôi sống cùng mẹ chồng, bố chồng đã mất từ lâu. Chồng tôi là con trai duy nhất của ông bà, không có anh chị em nào khác.

Mẹ chồng tôi là người ít nói, lạnh lùng, nhưng may mắn thay, bà không phải là người khó tính. Sức khỏe của bà yếu, không có lương hưu và không đi làm gì, nên mọi chi phí sinh hoạt đều do vợ chồng tôi lo liệu. Tôi lo lắng rằng khi sinh con, không biết bà có đủ sức khỏe để giúp tôi chăm cháu khi tôi đi làm lại hay không.

Hôm đó, khi tôi đang ở nhà thì bất ngờ mẹ chồng lả đi và ngã xuống đất, ngất xỉu. Tôi hốt hoảng, vừa đỡ bà dậy vừa gấp gáp giục chồng gọi taxi để đưa mẹ vào bệnh viện. Nhưng chồng tôi lại thờ ơ, cứ bình thản không chịu gọi. Anh nói bà chỉ bị hạ đường huyết, cứ đưa vào giường nằm nghỉ một lát là khỏe lại ngay, không cần đến bệnh viện làm gì.

Thấy sắc mặt mẹ chồng tái nhợt, tôi càng hoảng loạn, giục anh nhanh lên, còn trách anh không quan tâm đến mẹ, nhỡ bà có mệnh hệ gì thì anh sẽ hối hận. Không ngờ, trước sự quát mắng của tôi, chồng tôi tức giận thốt lên một câu khiến tôi chết lặng: “Dù sao bà cũng không phải mẹ ruột của anh!”

 

Lúc ấy, mẹ chồng may mắn tỉnh lại. Sau đó, tôi mới biết sự thật đau lòng: Chồng tôi không phải con đẻ của bà. Anh là con của bố chồng và một người phụ nữ khác. Vì mẹ chồng không thể sinh con, bà đã chấp nhận để chồng mình ra ngoài tìm con và mang về nuôi. Từ đó đến nay, mẹ ruột của chồng tôi cũng không hề liên lạc lại.

Biết được sự thật này, lòng tôi ngập tràn thương cảm cho chồng nhưng cũng có phần trách móc. Dù thế nào đi nữa, mẹ chồng đã nuôi nấng anh từ bé, chăm sóc và đối xử với anh không tệ. Bây giờ, bà không còn nơi nào để nương tựa, cả về tình lẫn lý, anh vẫn phải chăm lo và phụng dưỡng cho bà. Tôi phải khuyên anh thế nào đây? Và liệu tôi có thể làm gì để an ủi mẹ chồng, người phụ nữ chắc chắn đã trải qua không ít những đêm dài cô độc và đau lòng?

1

Như Ý (S/T)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm