Đời sống

Con dâu là bạn của mẹ chồng

Ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình, tôi rụt rè: “Thưa bác…”, thì má đã xởi lởi: “Bác cái gì, kêu má đi con, chưa tính chuyện gì hết thì cứ coi như con là bạn của con má, cũng như con của má thôi".

Nghèo khó cùng đường bèn ép duyên con / 8 chữ 'gói trọn đời người' hiểu được một trong số đó, tài vận và phước lành sẽ không mời mà đến

Tình thân tự nhiên đến từ những lời mộc mạc đó. Cơm đã được má làm sẵn, ăn xong tôi dọn dẹp rửa chén nhưng má không cho, bảo cứ để thằng con má làm. Đàn ông cưng quá thành hư con ạ! Đàn bà mình ngược lại, phải được cưng một chút để đẹp, chứ đừng để xuề xòa xấu xí trong mắt chồng rồi nó sẽ… đi tìm con khác đẹp hơn mà nhìn đấy!

Những tâm sự của má, từ bao giờ đã kéo tôi xích lại gần bà hơn. Không đơn giản là để tìm hiểu tâm ý mẹ chồng tương lai, mà ở bên má, trò chuyện với má, tôi cảm thấy thật gần gũi và ấm áp.

Mỗi khi đi làm về sớm, tôi hay ghé nhà thăm má, dù lúc ấy người yêu tôi đi làm chưa về. Má chỉ ăn nhẹ mấy món như bắp nấu, khoai luộc, hoặc gỏi cuốn, chứ không ưa cỗ bàn đầy ứ. Má nói đó là cách tiết kiệm hợp lý, mà cũng là để phúc cho con cháu. Ngoài đời bao nhiêu người đói khổ lắm kìa con, chỉ là bữa ăn xế mà ăn to quá sẽ “phải tội”.

Tôi học được ở má tính tiết kiệm hợp lý, thức ăn dù ngon cũng không mua trữ quá hai ngày. Món ăn dù bổ dưỡng cũng đừng ăn quá ba lần trong tuần, bởi khi ngán sẽ hết ngon.

Ảnh minh họa.

Sắp đám hỏi, má hỏi tôi: “Con nhắm có thể yêu thương con trai má suốt đời không? Nó không giàu có, lại phải nuôi mẹ già và cậu em út nhỏ dại đấy!”. Tôi thưa, chỉ cần anh ấy yêu thương và tôn trọng con, còn giàu nghèo không quan trọng, mẹ cha thì ai cũng phải phụng dưỡng, em út dù nhỏ đến đâu cũng phải lớn kia mà.

Sau cưới, tôi “làm dâu” được ba ngày rồi phải dọn về nhà riêng của hai đứa để tiện đi làm. Tuần hai lần vợ chồng về thăm má, dúi vào túi má ít tiền: “Đổ xăng đi chợ nha má!”. Má cười vui vẻ: “Sao con cứ cho tiền má hoài…”. “Con biếu má để hối lộ đó, vì má sinh ra một đứa con trai tuyệt vời để bây giờ làm chồng con”. Hai má con lại cười như chưa hề có khoảng cách mẹ chồng - nàng dâu.

Khi tôi báo tin cấn bầu, má mừng rớt nước mắt: “Thiệt hả con? Thiệt hả? Trời ơi, má sáu lăm tuổi mới được làm bà nội nha! Thèm món gì nói má nấu nha, thằng chồng mắc dịch có ăn hiếp con thì méc má cạo đầu nó nha!”.

Chồng tôi ngồi cạnh bên nghe điện thoại mà cười té ghế.

Tôi sinh con, má giành hết việc nấu ăn, giặt giũ, tắm cháu, xông hơ bà đẻ… suốt nửa tháng đầu mới giao cho mẹ ruột tôi.

Má chồng tôi dễ thương và đáng quý vậy đó, mà ông trời lại rước má về Tây Thiên quá sớm, sau một cơn đột quỵ, khi con tôi chưa kịp bập bẹ tiếng “bà… bà…”. Quỳ bên linh cữu má, tôi cố kìm cho nước mắt chảy ngược vào tim, bởi nếu để nước mắt rớt ra ngoài thì sẽ làm níu chân má không phiêu diêu được.

 

Rồi tôi sẽ làm mẹ chồng, và bao nhiêu người nữa cũng làm mẹ chồng. Nhưng tôi chỉ mong mẹ chồng nào cũng gần gũi và thân thương như má chồng tôi, để phận con dâu được nhẹ lòng đôi chút.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm