Đời sống

Con dâu vừa sinh con, nhà chồng vẫn thoải mái rủ nhau đi du lịch, quyết định của tôi khiến cả gia đình sốc nặng

DNVN - Trong suốt năm đầu tiên của cuộc hôn nhân, tôi tưởng chừng đã tìm được sự bình yên và hạnh phúc. Chồng tôi, dù không phải là người quyết đoán, nhưng yêu thương và tôn trọng tôi khiến tôi cảm thấy mãn nguyện. Thế nhưng, điều gì đó đã thay đổi khi tôi mang thai, và câu chuyện hôn nhân của tôi trở thành cơn ác mộng.

Phụ nữ bôi một ít 'gừng' vào lòng bàn chân trước khi đi ngủ, nếu kiên trì thực hiện, 4 lợi ích này sẽ đến với bạn / Chỉ cần nhỏ vài giọt dầu gió vào cuộn giấy vệ sinh và khám phá lợi ích không ngờ, ai cũng nên thử

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Hôn nhân vốn được xem là đỉnh cao của hạnh phúc, là nơi mỗi người phụ nữ mong chờ sự yêu thương, chăm sóc. Nhưng với tôi, cuộc sống trong hôn nhân lại như một chiếc lồng giam, nơi mọi hi sinh của tôi bị coi nhẹ, và tôi chỉ là công cụ sinh con, thỏa mãn kỳ vọng của gia đình chồng.

Tôi là một phụ nữ hiện đại, độc lập với công việc ổn định và thu nhập tốt, nhưng trong mắt gia đình chồng, tôi vẫn chỉ là một "người con dâu" vô hình, không được quyền lên tiếng. Chúng tôi quen nhau qua mai mối, và tôi tưởng rằng mình đã tìm đúng người khi chồng tôi có sự nghiệp ổn định và tính cách chín chắn. Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, tôi mới nhận ra anh là con trai cưng, người luôn đặt lời mẹ lên trên mọi quyết định, mặc kệ đúng sai.

Cuộc sống tưởng chừng êm đềm trong năm đầu sau cưới bỗng chốc sụp đổ khi tôi mang thai. Mẹ chồng bắt đầu can thiệp vào mọi quyết định của tôi, yêu cầu tôi sinh thường với lý do "tốt cho cả mẹ lẫn con". Tôi đã cố gắng giải thích rằng sinh mổ là phương án an toàn hơn, nhưng bà không chỉ không đồng ý mà còn chỉ trích tôi thậm tệ, cho rằng tôi ích kỷ và không nghĩ đến gia đình chồng. Cái cú sốc lớn hơn là sự im lặng của chồng tôi, khi anh không có lấy một lời bảo vệ vợ.

Mặc dù được sự hỗ trợ từ mẹ đẻ, tôi quyết định bảo vệ sức khỏe của mình và con, chọn sinh mổ. Nhưng điều này chỉ làm mẹ chồng tôi thêm tức giận. Ngay trong bệnh viện, bà đã không ngần ngại mắng tôi là “đứa con dâu phá hoại”, "không biết nghĩ cho gia đình chồng".

 

Tôi đã nghĩ rằng sau khi sinh, mọi chuyện sẽ dần nguôi ngoai, nhưng tôi đã lầm. Vừa trải qua ca sinh mổ đầy đau đớn, cơ thể chưa kịp hồi phục, gia đình chồng tôi, từ mẹ chồng đến chồng, quyết định đi du lịch Phú Quốc. Họ bỏ mặc tôi một mình trong bệnh viện, với lý do "chuyến đi đã lên kế hoạch từ lâu, không thể hủy".

Khi ấy, tôi như bị xé nát cả thể xác và tinh thần. Cơ thể đau đớn vì vết mổ, tinh thần suy sụp khi phải đối mặt với sự vô tâm của chồng và gia đình chồng. Tôi phải tự xoay sở mọi việc từ thay bỉm cho con, chăm sóc bản thân để phục hồi, đến chịu đựng những đêm dài mất ngủ vì cơn đau sau mổ và tiếng khóc của con. Những ngày dài đó như một cơn ác mộng không điểm dừng, tôi sống trong cô đơn, tuyệt vọng, không ai bên cạnh để an ủi, sẻ chia.

Tôi nhìn con khóc khát sữa và cảm thấy tuyệt vọng. Tôi nhận ra nếu cứ tiếp tục sống trong cuộc hôn nhân này, tôi sẽ không thể tạo ra một môi trường hạnh phúc cho con. Những giọt nước mắt của tôi đã không còn là những giọt nước mắt của hy vọng, mà là những giọt nước mắt của sự tuyệt vọng.

Và rồi, tôi quyết định ly hôn. Quyết định ấy khiến cả gia đình chồng tôi sửng sốt. Dù họ cố gắng thuyết phục, nhưng tôi kiên quyết không thay đổi. Lúc ấy, tôi cảm thấy như vừa trút bỏ một gánh nặng khổng lồ đã đè nén bấy lâu. Tôi biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất tôi đã chọn con đường đúng đắn – một con đường mới, không còn nước mắt, không còn đau khổ, chỉ còn lại tình yêu thương và hy vọng.

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm