Cơn mưa đêm và bài học thức tỉnh cho nàng dâu đối với mẹ chồng bị liệt nửa người
Chùm nho và lời trách móc nghẹn ngào: Bi kịch từ sự phân biệt đối xử của mẹ chồng / Vợ "hóa đá" khi thấy chồng xuất hiện tại khoa sản với người phụ nữ lạ, nhưng sự thật khiến cô bật khóc vì hạnh phúc
Ảnh minh họa.
Chồng tôi là một người đàn ông đáng tự hào, nhưng để trở thành vợ anh, tôi đã phải đấu tranh với chính mình. Bố anh mất sớm, mẹ anh – một người phụ nữ tần tảo – phải gánh vác gia đình và chịu tai nạn khiến bà phải ngồi xe lăn suốt quãng đời còn lại. Ngày cưới anh, tôi biết mình không chỉ cưới một người đàn ông, mà còn phải gánh vác trách nhiệm với gia đình anh, đặc biệt là với người mẹ chồng khuyết tật.
Tôi từng tự nhủ sẽ cố gắng yêu thương bà, nhưng sự im lặng của bà, cùng những khác biệt trong cách sống, đã vô tình tạo nên khoảng cách. Mẹ chồng tôi không phải người dễ gần. Bà trầm mặc, không bao giờ than phiền, chỉ lặng lẽ sống và chăm lo cho gia đình bằng cách riêng của mình. Nhưng tôi, trong cái thế giới nhỏ nhoi của mình, đã không đủ kiên nhẫn để tìm hiểu bà.
Mẹ chồng tôi dù ngồi xe lăn nhưng chưa bao giờ chịu nghỉ ngơi. Bà chăm chút mấy con gà ngoài sân, tự nấu ăn và luôn muốn bữa cơm trong nhà là do người trong gia đình chuẩn bị. Với tôi, điều đó nhiều lần trở thành áp lực. Tôi thấy khó chịu khi phải thay đổi thói quen vì bà, và thường chọn cách lảng tránh thay vì đối thoại.
Từ khi mang thai, sự nóng nảy thất thường của tôi càng khiến khoảng cách giữa tôi và mẹ chồng thêm lớn. Thậm chí khi bà làm thịt gà nấu riêng cho tôi, tôi cũng nghĩ đó là sự sắp đặt của chồng để làm tôi vui. Trong mắt tôi, bà chỉ là một người mẹ chồng xa cách và phiền phức.
Trưa hôm qua, cơn mưa đến bất ngờ. Đang say ngủ, tôi giật mình tỉnh dậy và vội vã chạy ra sân để rút quần áo, lo cho những bộ đồ phơi ngoài trời sẽ ướt hết. Nhưng khi ra tới nơi, tôi đứng sững lại. Mẹ chồng tôi, trên chiếc xe lăn cũ kỹ, đang chật vật kéo cây phơi đồ vào trong mái vòm. Một tay bà lăn bánh xe, tay còn lại nắm cây phơi đồ. Gương mặt bà đỏ ửng vì cố gắng, nhưng ánh mắt vẫn ánh lên sự kiên định.
Khi thấy tôi, bà quay lại, nở một nụ cười rạng rỡ. “Con vào nghỉ đi, để mẹ lo.” Lời nói ấy vang lên nhẹ nhàng nhưng nặng trĩu trong lòng tôi. Dưới cơn mưa, mái tóc bà ướt sũng, nhưng bà không một lời trách móc hay oán giận.
Tôi đứng đó, nước mưa lẫn nước mắt ướt đẫm mặt. Cảm giác hối hận xâm chiếm tâm hồn. Từ trước đến nay, tôi luôn lẩn tránh sự quan tâm của bà, luôn đặt mình vào vị trí của người chịu đựng mà quên rằng, bà cũng là người mẹ đang cố gắng hết mình để yêu thương và bảo vệ tôi.
Làm sao tôi có thể chuộc lỗi với bà đây? Làm sao tôi có thể bù đắp cho những tháng ngày vô tâm ấy?
Mưa đã tạnh, nhưng trái tim tôi vẫn gợn sóng. Tôi biết, từ hôm nay, tôi cần thay đổi. Không chỉ để làm tròn trách nhiệm của một người con dâu, mà để học cách yêu thương một người mẹ – người mà tôi đã vô tình lãng quên trong hành trình xây dựng hạnh phúc gia đình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Tử vi hôm nay 3/1/2025 của 12 con giáp: May mắn ghé thăm tuổi Mùi, tài lộc rộng mở với tuổi Tỵ
Lần đầu tiên tôi thấy có người thiết kế phòng tắm như thế này, thật bất ngờ! Sau khi xem, tôi muốn về nhà và làm một cái!
Những điềm báo bất ngờ ẩn sau 6 loại cây cảnh khó nở hoa nhưng mỗi lần hoa nở lại hết sức thú vị
Mẹo đuổi muỗi siêu đơn giản: Cắm thứ này vào quả chanh, đặt ở góc nhà, muỗi nhiều đến đâu cũng phải 'chào thua'
Dù giàu có đến đâu cũng không nên đặt bốn thứ này cạnh TV, hãy cất đi ngay để tránh rủi ro
Giữ lại quần áo cũ không chỉ chiếm chỗ mà còn mang đến 3 điều xui xẻo này, bạn đã biết chưa?