Tôi chưa từng cảm thấy như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy ánh mắt đó của Linh nhìn tôi. Trước lúc đi ngủ, khi Linh cởi áo để đi ngủ cho thoải mái, tôi đã quá bất ngờ khi thấy hình xăm nơi ngực trái.
Tôi đã từng mơ mộng rất nhiều khi nghĩ về cuộc hôn nhân của mình. Vợ chồng là nghĩa trăm năm, nhất định ngày cưới sẽ phải là ngày đáng nhớ nhất cuộc đời. Tôi từng mơ về một đám cưới cổ tích với sân khấu được trang trí hoàn toàn bằng hoa baby trắng, loài hoa tôi vẫn luôn yêu thích. Ngày gặp được Lâm, tôi càng nghĩ mình đã gặp được định mệnh của cuộc đời.
Lâm lãng tử và là người đàn ông vô cùng hiểu chuyện. Anh luôn thấu hiểu tôi, đôi khi tôi còn thấy mình không hiểu bản thân đến vậy. Anh là người đàn ông sẵn sàng cúi mình xuống ngay giữa phố xá đông người để buộc giày cho tôi, sẵn sàng đi siêu thị mua băng vệ sinh cho tôi khi tới ngày.
Chúng tôi lao vào nhau như thể đây chính là định mệnh của cuộc đời mình. Tất nhiên, với anh tôi không ngần ngại trao tặng bất cứ thứ gì. Tôi đã ngây thơ tin rằng người đàn ông ấy sẽ luôn ở bên mình, chỉ cho đến khi chiếc que thử thai 2 vạch xuất hiện, tôi mới biết sự thật về người đàn ông đó.
"Chắc chắn đứa bé không phải sản phẩm của tôi. Cô quên là tôi luôn dùng biện pháp à".
"Anh có nhớ mấy lần mình chưa kịp chuẩn bị".
"Dù thế cũng không có chuyện đó. Đừng nghĩ thằng này ngu".
Đó là lần đầu tiên tôi thấy anh ta hiện ra bộ mặt đó. Không chỉ từ chối là cha của đứa bé, anh ta còn nghi ngờ tôi qua lại với những người đàn ông khác. Tôi đã khóc rồi nghĩ đến việc bỏ đi đứa bé cho đến khi đi thăm một người bạn mới sinh. Đứa bé đó mới được gần 3 tháng tuổi. Thằng bé rất khôi ngô và cứ nhìn thấy tôi là nhoẻn miệng cười. Ngồi nghe bạn kể về những khó khăn khi lần đầu sinh con cùng với niềm hạnh phúc được làm mẹ, tôi đã có quyết định của riêng mình.
Tôi giấu cha mẹ về sự hiện diện của đứa bé và định bụng sẽ Nam tiến khi không thể giấu nổi cái bụng nữa. Chuyện của tôi chỉ có duy nhất chỉ có Linh, cậu bạn thân từ thủa bé biết. Tôi với Linh thân nhau đến nỗi tôi chưa bao giờ tôi ngại bất cứ điều gì khi đứng trước cậu ấy. Linh là người tôi có thể khoác vai rủ đi uống rượu giải sầu mỗi khi buồn, là người đôi khi tôi còn trêu đùa về giới tính. Thế nên tôi chưa bao giờ có thể ngờ được, đây lại là người đàn ông cùng mình bước vào lễ đường sau này.
Ngày mẹ phát hiện về những biểu hiện khác thường của tôi, bà đã khóc rất nhiều rồi bắt tôi nói ra bằng được bố của đứa trẻ. Tôi nhất quyết không nói, mẹ nhất quyết không cho tôi bước ra khỏi phòng. Chính trong những ngày chôn chân nơi 4 bức tường, Linh đã đến nhà tôi và nhận là cha của đứa bé.
Bất ngờ, ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì xảy ra và pha chút xúc động. Tôi không nghĩ cậu bạn có phần nữ tính như Linh lại dám đến thẳng nhà tôi nhận mọi chuyện, chịu những lời mắng mỏ của bố mẹ tôi. Cậu ấy còn xin phép bố mẹ tôi được đưa bố mẹ cậu ấy sang thưa chuyện.
Đám cưới diễn ra quá sức nhanh chóng. Bố mẹ tôi trong tâm thế của gia đình có quả bom có thể phát nổ bất cứ lúc nào nên chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng gả thành công con gái. Tôi thì bước lên xe hoa về nhà chồng mà đầu vẫn lùng bùng không hiểu chuyện gì xảy ra. Tự véo má mình một cái. Thế là mình đã thành gái có chồng.
Đêm tân hôn với người ta là kỷ niệm gì đó hết sức đáng nhớ còn với tôi thì chỉ là một đêm bên cạnh cậu bạn thân. Tôi đâu phải chưa từng ở bên Linh và dĩ nhiên chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Chúng tôi đi tắm rồi cùng nhau kiểm tiền mừng. Xong xuôi mọi việc, hai đứa nhìn nhau đầy ái ngại.
Không khí trong phòng trở nên nóng một cách khó hiểu. Tôi chưa từng cảm thấy như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy ánh mắt đó của Linh nhìn tôi. Tất nhiên, vì đang có bầu nên đêm đó chúng tôi không có chuyện gì xảy ra. Chỉ là trước lúc đi ngủ, khi Linh cởi áo để đi ngủ cho thoải mái, tôi đã quá bất ngờ khi thấy hình xăm nơi ngực trái.
Đó chính là tên tôi cùng một bó cúc baby, loài hoa mà tôi yêu thích. Tôi không biết những hình xăm đã ở đó từ bao giờ, cũng không biết từ bao giờ Linh thầm thương trộm nhớ mình. Tôi bỗng nhớ lại những ngày tháng qua dù lúc buồn vui hay đau khổ, người bên cạnh tôi luôn là Linh. Đã quá lâu tôi quen nhận sự quan tâm của Linh mà chẳng hề nghĩ ngợi bất cứ điều gì. Hóa ra, lâu nay tôi đã vô tình không để ý đến tình cảm của cậu ấy.
Tôi từng nghĩ cuộc đời mình thật xui xẻo khi gặp phải người đàn ông tồi tệ là Lâm. Thế nhưng đến giờ phút này, ngẫm lại mọi chuyện tôi mới thấy chẳng phải nhờ vậy mà tôi mới nhận ra người đàn ông tốt sẵn sàng bao dung, che chở mình suốt cuộc đời sao.
Theo Thu Thủy/Khám phá