Đời sống

Đến ở nhà bố mẹ vợ chưa đầy 1 tuần, tôi không ngờ cả nhà cô ấy đã lộ ra bản chất thật

Khi chưa lấy vợ tôi làm đâu thắng đấy, thế mà sau khi lấy vợ tôi lại trở thành thân bại danh liệt.

"Vắt cạn" sức bên người tình từ khách sạn bước ra, tôi hoảng loạn nhìn mẹ gục xuống bên kia đường / 4 năm giữ gìn em bỗng mời mọc qua đêm, sáng ra tôi hoảng hốt nhìn bọc tiền trên gối

25 tuổi tôi đã là giám đốc công ty chuyên buôn bán thời trang. Khi sự nghiệp đã vững chắc tôi quyết định lấy vợ và sinh con. Nhưng từ ngày lấy vợ xong, công việc của tôi bỗng chốc lao đao đi xuống.

Đối tác thì từ chối cộng tác, mở rộng đầu tư thì chỉ thấy lỗ, từng nắm trong tay vài trăm tỷ đồng thế mà cứ dần dần hao hụt. Để rồi sau 3 năm cưới vợ từ một chàng trai làm đâu thắng đấy có tiếng trên thương trường, giờ lại trở thành người đàn ông lụi bại, thân tàn ma dại. Đến nỗi cái nhà cũng phải đem đi gán nợ ngân hàng.

Trong tay không còn một xu dính túi, nhà không có để ở, tôi đành phải đến nhà bố vợ xin ăn nhờ ở đậu.

Lúc tôi còn nhiều tiền, tháng nào cũng biếu bố mẹ vài triệu đồng để tẩm bổ, nên tôi tin trong khi vợ chồng con rể khó khăn ông bà sẽ ra tay cứu vớt. Thế nhưng niềm tin của tôi không đặt đúng chỗ, tiền mất thì tình cũng chẳng còn.

Giờ lại trở thành người đàn ông lụi bại, thân tàn ma dại. (Ảnh minh họa)
Giờ lại trở thành người đàn ông lụi bại, thân tàn ma dại. (Ảnh minh họa)

Ngày đầu tiên bố mẹ chồng đối xử với tôi rất tốt nhưng sang ngày thứ hai thì họ trở mặt. Trong bữa cơm thấy bố vợ không uống rượu như mọi khi, nên tôi đã nhanh nhẹn cầm chai rượu thuốc của ông ra để uống.

Thế nhưng vừa uống được ngụm mẹ vợ đã nhắc khéo rằng rượu này quý lắm không phải nước đâu mà muốn uống bao nhiêu thì uống. Nghe mẹ vợ nói vậy tôi tức lắm, nhưng vẫn nuốt nỗi nhục vào lòng, trong mắt họ tôi như thể là kẻ tham ăn tham uống.

Mấy ngày sau trong lúc tôi đang giặt quần áo thì cô em vợ ném vào chậu một bộ đồ và bảo anh rể giặt giúp. Để dằn mặt em vợ và mọi người trong nhà rằng người con rể này không dễ bắt nạt nên tôi đã thẳng tay ném bộ đồ đó vào thùng rác.

Em vợ trợn trừng mắt nhìn tôi và nói: "Loại đàn ông ở rể ăn bám nhà vợ lại còn bày đặt làm cao. Lúc trước anh có tiền tôi còn nể chứ cái loại hết thời như anh bây giờ ngoài đường có đầy. Chị tôi đã ngán anh đến tận cổ rồi, chỉ vì con mà chị ấy đành giữ thể diện cho người làm bố như anh, nếu không đã ly dị từ lâu".

Lòng tự trọng của người đàn ông trong tôi bị tổn thương trầm trọng. (Ảnh minh họa)
Lòng tự trọng của người đàn ông trong tôi bị tổn thương trầm trọng. (Ảnh minh họa)

Chịu hết nổi sự hỗn láo của em vợ, tôi định giơ tay đánh con bé, nào ngờ vợ tôi đứng ra can ngăn và còn khẳng định những lời em vợ nói không sai. Thì ra hiện tại tôi ở trong mắt của vợ là cái gai, là vật cản đường hạnh phúc của cô ta, là kẻ ăn bám nhà vợ.

 

Bị em vợ sỉ nhục mà cả nhà vợ không ai đứng ra bảo vệ tôi, còn trơ mắt đứng nhìn khiến lòng tự trọng của người đàn ông trong tôi bị tổn thương trầm trọng.

Nhìn lại bộ dạng của mình đúng là chẳng khác nào nàng dâu đang bị nhà chồng ngược đãi. Bây giờ tôi mới hiểu đạo lý là không có tiền thì không có tình. Thấy mình như kẻ thừa thãi trong nhà vợ, ngay trong đêm tôi đã bỏ nhà ra đi với 2 bàn tay trắng.

Mấy hôm sau vợ gọi điện thoại nói lời xin lỗi và bảo tôi về rồi ra ngoài thuê phòng trọ để ở. Nhưng thái độ vô tình của vợ khiến tôi thực sự không hiểu cô ta có xứng đáng là vợ của mình không. Liệu tôi có nên tiếp tục chung sống với người đàn bà vô cảm này không?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm