"Em làm mọi chuyện đổ bể hết cả rồi" - chồng tôi giận dữ thét lên.
Tôi và Hoàng quen nhau qua sự giới thiệu của một người hàng xóm. Tuổi không còn trẻ, hai gia đình lại cũng ưng nhau nên chúng tôi tiến tới hôn nhân khá nhanh chóng.
Gia đình Hoàng không đến mức giàu có nhưng cũng thuộc diện có của ăn của để. Mẹ chồng tôi sống cũng biết điều nên mọi việc làm dâu với tôi không có gì khó khăn cả. Chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng nhưng mấy năm bên nhau, chưa khi nào mẹ chồng nàng dâu xảy ra tranh cãi.
Tôi và Hoàng bằng tuổi nhau nhưng dù thế nào thì đàn ông trông vẫn luôn trẻ hơn đàn bà dù cùng tuổi. Chồng tôi lại có dáng người cao ráo nên khi ăn vận vào trông càng phong độ. Những câu chuyện về ngoại tình rồi con giáp thứ 13 ngày càng lộng hành khiến tôi chẳng thể nào mà yên tâm. Ai mà biết được, dù chồng tôi có đàng hoàng nhưng ngoài kia bao kẻ đang thèm khát, bất chấp để phá hoại hạnh phúc gia đình của người khác.
Tôi thuộc tuýp người thẳng tính nhưng cũng hay quên. Tôi thường bị mọi người nói vì tội không nghĩ nhiều mà thường bộp chộp có gì nói nấy, nói xong mới thấy mình dại. Tôi còn bị cái tính hay ghen, chẳng hiểu sao tôi rất hay tưởng tượng đến cảnh chồng mình ở cùng một người đàn bà khác.
Chồng tôi hay nói do tôi suốt ngày đọc ba thứ tin ngoại tình rồi tâm sự trên mạng nên thành ra hay nghĩ lung tung. Dẫu vậy anh vẫn cố gắng không làm chuyện gì để tôi hiểu nhầm. Sau vài lần vợ chồng chiến tranh lạnh, chồng tôi giờ không còn chụp ảnh với đồng nghiệp nữ, không đi du lịch cùng cơ quan cũng như đi họp lớp.
Những hành động của chồng khiến tôi thực sự an tâm phần nào. Song những bài báo rồi tin ngoại tình nhan nhản trên mạng xã hội, thậm chí còn có cả nhóm dành cho những con giáp thứ 13 khiến tôi khó lòng không nghĩ ngợi. Hơn nữa, các chị cùng cơ quan tôi lại rất hay kể chuyện về bồ bịch rồi dặn dò: "Chồng mày ngon như thế, vừa đẹp trai lại vừa có tiền, không lo giữ thì chúng nó cướp ngay. Thời buổi này chẳng tin được đứa nào đâu em".
Cũng qua sự giới thiệu của mấy chị đồng nghiệp, tôi quyết định chuyển trường cho bé Su. Ngôi trường đó không gần nhà tôi nhưng là trường mầm non của Nhật, ở đó các bé được nuôi dạy theo phong cách Nhật, điều mà tôi rất thích.
Vì trường của con thuận đường đi làm nên chồng tôi nhận phần việc đưa đón con đi học. Thỉnh thoảng được về sớm tôi cũng nhận đi đón con thay chồng. Mọi chuyện vẫn diễn ra hết sức bình thường cho đến một ngày, tôi bỗng nhận ra chồng mình nhiệt tình đi đón con một cách bất thường. Chưa kể mỗi lần đi đón con về xong, anh lại vào phòng thì thầm với mẹ chồng tôi chuyện gì đó rất bí mật.
Sau nhiều ngày trăn trở, tôi quyết định làm mọi thứ cho ra ngô ra khoai. Tôi báo với chồng rằng đợt này nhiều việc nên sẽ về muộn, không thể nào đi đón con được. Đúng như tôi dự đoán, anh vui vẻ nhận lời, còn dặn tôi cứ tập trung vào công việc.
Hôm đó tôi thu xếp công việc xong từ sớm để đứng phục sẵn ở quán nước trước cổng trường con trai. Được một lúc, tôi đã thấy chồng mình xuất hiện, trên tay bế bé Su nhưng vẫn chưa đi về mà còn đứng chờ ai đó.
Một lúc sau, có người phụ nữ bế theo một đứa trẻ bước từ trường ra. Chồng tôi vội tiến tới bắt chuyện với cô ấy. Cô ấy khá xinh đẹp và trẻ trung, nhìn qua có vẻ kém tôi vài tuổi.
Máu ghen trong người tôi bắt đầu nổi lên khi anh còn bế đứa bé trong tay cô ta. Thằng bé đó phải tầm 5 tuổi rồi nhưng đó không phải là điều kinh khủng nhất. Điều thực sự khiến tôi không thể kiềm chế nổi đó chính là khuôn mặt của thằng bé. Thằng bé giống chồng tôi như đúc.
Máu điên nổi lên, tôi chờ họ nói chuyện, chờ chồng tôi đưa Su về rồi mới lao ngay ra gặp cô gái đó. Không cần phải nghĩ nhiều, tôi tung một cái tát thật mạnh vào mặt cô ta.
"Cô tưởng cướp chồng người khác là đơn giản ư? Cướp chồng người khác đi, nhầm rồi nhé. Lại còn dám ngang nhiên qua lại với nhau à?".
Càng nói cơn điên trong tôi càng bốc lên. Những người xung quanh đó thấy vậy cũng xúm vào xem. Nhiều người nghe vậy còn gật gù: "Cướp chồng người khác thì bị thế là đúng rồi" càng khiến tôi hả dạ.
Thế nhưng không hiểu sao cô ta chưa nói gì chồng tôi đã ở đâu chạy tới.
"Em làm cái gì đấy? Bỏ tay ra ngay".
Trời ơi, chồng tôi không những không xấu hổ mà còn bênh vực cô ta ư? Tôi mới là người đáng thương chứ không phải cô ta. Anh ta lại còn đỡ cô gái kia dậy rồi kéo tôi ra một góc không vắng người.
Chúng tôi đã cãi nhau rất lớn. Tôi vừa nói vừa khóc nghẹn. Chẳng thể ngờ người đàn ông đầu gối tay ấp với tôi lại có người phụ nữ khác, thậm chí họ còn có con riêng. Thế nhưng câu chuyện anh nói lúc sau khiến tôi chết điếng.
Hóa ra đứa trẻ đó chính là giọt máu của người anh trai chồng tôi. Anh ấy hơn chồng tôi 5 tuổi và đã mất trong một tai nạn cách đây nhiều năm. Chính gia đình chồng tôi mãi sau mới biết được sự tồn tại của đứa bé.
Vì bạn gái của anh chồng tôi khi đó giấu chuyện có bầu nên đã kết hôn với một người khác. Mẹ chồng và chồng tôi đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể tìm được họ và đó cũng là lý do gia đình chồng đồng ý ngay khi tôi ngỏ ý muốn chuyển trường cho con dù khá xa và học phí đắt.
Mẹ chồng tôi tha thiết muốn được nhận lại cháu nhưng điều đó lại ảnh hưởng đến cuộc sống của người phụ nữ đó nên chồng tôi mới đang thuyết phục dần dần.
"Em làm mọi chuyện đổ bể hết cả rồi".
Tôi thấy vừa xấu hổ, vừa giận mình vô cùng. Giá như chồng tâm sự với tôi trước thì mọi chuyện đã không như thế này.
Theo Ngân Khánh/Khám phá
Ảnh minh họa