Đời sống

Dũng khí lớn nhất của đời người là nhận sai, kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình

Dũng khí lớn nhất của người ta chính là tự nhận ra được sai lầm của bản thân mình, biết hối hận, phản tỉnh, dám đứng trước mặt nhiều người mà thừa nhận sai lầm của bản thân.

'Vợ chồng là duyên, con cái là nợ, không duyên không lấy, không nợ không theo' / 'Người phụ nữ tốt sẽ mang tới may mắn cho ba thế hệ, còn xấu sẽ làm hại đến ba thế hệ'

Một ngày nọ, Chu Xứ cùng bạn bè vào quán uống rượu no say xong không trả tiền mà cứ thế hiên ngang ra về, mặc dù chủ quán rất căm phẫn nhưng lại chẳng giám làm gì cậu ta. Trên đường xuống phố tản bộ, Chu Xứ thấy một đám đông đang nói chuyện một cách nghiêm trọng về việc gì đó. Tò mò, Chu Xứ ghé lại gần để nghe nhưng đám đông vì sợ hãi mà nhanh chóng tản đi. Bực mình, Chu Xứ nhanh chóng tóm lấy một cụ già chậm chân nhất trong số đó và hỏi:

– Mọi người đang nói về điều gì?

Cụ già trả lời trong sự sợ hãi:

Ảnh minh họa.

– Chúng tôi đang nói mấy năm nay trong vùng này xuất hiện ba mối tai ương. Chúng làm hại thôn ta, khiến mọi người đều khốn khổ mà không thể nói được lên lời. Một là hổ dữ ăn thịt người ở núi Nam Sơn, nó thường rình bắt người qua đường trên núi, một khi ai đi ngang qua núi thì đều không có cơ hội sống sót trở về được nữa. Hai là con giao long ở cầu Trường Kiều, con giao long này tính tình bất thường, có lúc tập kích tàu thuyền, có lúc người dân đang đi trên cầu thì bị nó cuốn xuống nước. Nó đã hại biết bao nhiêu người nhưng mọi người lại không cách nào đối phó được…

Không đợi cụ già nói hết, Chu Xứ đã lớn tiếng hét:

– Là hổ ư? Giao long ư? Chúng có gì đáng sợ? Hay xem ta đây đi thu phục chúng.

Không lâu sau có người trông thấy Chu Xứ lên núi Nam Sơn tìm hổ dữ quyết chiến, cuối cùng mọi người nhìn thấy cậu ta một quyền đánh chết hổ dữ. Mấy ngày sau lại có người trông thấy Chu Xứ nhảy xuống cầu Trường Kiều vật lộn với giao long. Họ đánh nhau dưới nước 3 ngày 3 đêm bất phân thắng bại, người dân cũng dần dần vây quanh trên cầu nhìn xuống xem. Cuối cùng họ thấy giao long chết nổi lên mặt nước, còn Chu Xứ thì không thấy đâu, chỉ thấy một chiếc giày của cậu nổi lên, mọi người lại tưởng rằng Chu Xứ cũng đã chết nên đứng trên cầu vui mừng reo hò:

 

Dũng khí lớn nhất của đời người là nhận sai, kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình - Ảnh 2

– Giao long chết rồi, hổ dữ chết rồi, Chu Xứ cũng chết rồi, ba mối tai ương đều bị diệt rồi!…

Lúc sau Chu Xứ mới bơi vào bờ cách cầu không xa, cứ nghĩ mình đã lập được công lớn, trở về được mọi người chào đón như bậc anh hùng trừ bạo cho dân. Ngờ đâu khi lên bờ lại nghe được mọi người vui mừng hô to như vậy. Chu Xứ mới giật mình biết rằng mối tai ương thứ ba mà người dân nói đến lại chính là mình. Chu Xứ cảm thấy xấu hổ vô cùng, tĩnh tâm suy nghĩ lại mọi chuyện xưa nay, thấy bản thân cư xử quá xa với đạo làm người nên nguyện sẽ cải tà quy chính.

Chu Xứ muốn thay đổi, muốn trở thành một người tử tế. Cậu ta tìm một người thầy giỏi là Lục Vân để theo học, cậu dành toàn bộ tâm huyết và sự nỗ lực của mình để học đạo làm người. Cuối cùng Chu Xứ đã trở thành một vị quan tốt hết mực chăm lo cho dân nổi tiếng xa gần, người người đều yêu mến, thán phục.

Kẻ thù lớn nhất đời người là chính mình

 

Nhắc đến kẻ thù, người ta vội nhìn ra xung quanh, dò xét những người lân cận “Ai là kẻ thù của ta nhỉ?”. Nhưng có một điều rất ít người biết, kẻ thù lớn nhất chẳng ở đâu xa, mà chính là bản thân họ. Kẻ thù bên ngoài dễ phòng bị, kẻ thù trong tâm chẳng dễ nhận ra.

Con người có phần thiện và phần ác đồng thời tồn tại, kiềm chế, chi phối hành động. Chẳng mấy ai nhận ra những ham muốn, dục vọng, oán hận, tham lam của cá nhân lại chính là kẻ thù của họ. Vì nó sẽ dẫn người ta đến cái dốc của sự băng hoại đạo đức, dẫn người ta lệch sang những điều tà.

* Thông tin chỉ mang tính chất tham khảo, chiêm nghiệm!

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm