Đời sống

Đụng mặt vợ bầu khi đi ăn tối với đồng nghiệp nữ, hôm sau cô ấy để lại tờ giấy ghi đúng 10 từ làm tôi xanh mặt

Suốt 5 năm bên nhau, tôi luôn tự hào rằng mình có một người vợ dịu dàng, không bao giờ kiểm tra điện thoại hay tra hỏi tôi về những mối quan hệ bên ngoài.

Mới đặt chân về nhà sau chuyến công tác, vợ đang ở cữ nhất quyết đòi ly hôn, tôi chết điếng khi biết nguyên do / Chạnh lòng khi ngày cưới nhà chồng tổ chức trong căn nhà tồi tàn, nhưng đến tối hôm đó thì ngã ngửa với món quà tân lang tặng

Tuy nhiên sự tự do ấy khiến tôi đôi lúc cảm thấy thiếu một điều gì đó, một chút ghen tuông, một chút quan tâm đặc biệt từ vợ, thứ mà nhiều người đàn ông khác lại sợ nhưng tôi lại mong muốn. Đôi khi, tôi ước ao rằng vợ sẽ một lần thể hiện chủ quyền, để tôi thấy rằng mình thực sự quan trọng trong mắt cô ấy.

Chuyện tình cảm vợ chồng tôi dần trở nên nhạt nhòa, nhất là kể từ khi vợ mang bầu. Cô ấy luôn lo sợ mọi điều có thể ảnh hưởng đến con, đến mức tôi không còn cảm nhận được sự lãng mạn của những ngày đầu. Nhưng dù sao đi nữa, vợ tôi vẫn là người phụ nữ chu toàn. Cô ấy chăm lo cho tôi từng chút một, từ bữa sáng, áo sơ mi cho đến đôi tất, tất cả đều được cô ấy chuẩn bị chu đáo.

Tuy nhiên, đàn ông mà, ai cũng có lúc yếu lòng. Dạo gần đây, tôi nhận thấy một nữ đồng nghiệp trẻ thường xuyên mua cà phê cho tôi mỗi sáng. Cô gáinày rất xinh đẹp, duyên dáng, khiến không ít anh em trong công ty phải thầm ngưỡng mộ. Sự quan tâm nhẹ nhàng ấy dần dần làm tôi cảm thấy hãnh diện, và tôi đã không thể cưỡng lại ý muốn rủ cô ấy đi ăn tối.

Đụng mặt vợ bầu khi đi ăn tối với đồng nghiệp nữ, hôm sau cô ấy để lại tờ giấy ghi đúng 10 từ làm tôi xanh mặt - 1

Sự quan tâm của đồng nghiệp khiến tôi có chút say nắng. (Ảnh minh họa)

Một hôm sau khi xong việc, tôi quyết định đến tận nhà đón cô ấy. Chúng tôi ghé vào một nhà hàng quen thuộc, nhưng trớ trêu thay, đó cũng là nơi vợ tôi đang ngồi ăn. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, tôi chợt cảm thấy hối hận. Nhưng vợ tôi, vẫn như mọi khi, bình tĩnh và không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Cô ấy chỉ nhìn thoáng qua rồi tiếp tục bữa ăn của mình, xem như không quen biết.

Tối hôm đó, tôi cố gắng về nhà sớm hơn mọi khi, hy vọng sẽ có cơ hội để giải thích hay chí ít là xoa dịu tình hình. Nhưng vợ tôi không nói một lời nào. Cô ấy vẫn làm mọi việc bình thường, vẫn chuẩn bị quần áo cho tôi như thường lệ, nhưng sự im lặng ấy lại khiến tôi lo lắng. Trước khi đi ngủ, tôi không chịu nổi nữa và hỏi:

- “Em không có gì muốn nói với anh sao?”.

Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt đầy nghiêm nghị, nói chậm rãi:“Anh còn muốn em nói gì nữa? Mọi điều em đã lo đủ cho anh rồi, em không còn thiếu điều gì để nói với anh cả”.

Đụng mặt vợ bầu khi đi ăn tối với đồng nghiệp nữ, hôm sau cô ấy để lại tờ giấy ghi đúng 10 từ làm tôi xanh mặt - 2

Câu nói của vợ như 1 lời trách móc tôi. (Ảnh minh họa)

 

Tôi như bị tát vào mặt, nhưng vẫn cố giữ lấy sự tự tin. Trong đầu tôi vẫn nghĩ, chẳng qua chỉ là một bữa ăn sáng cùng đồng nghiệp, không phải ngoại tình, thì có gì mà vợ phải ghen tuông.

Nhưng sáng hôm sau, khi thức dậy, tôi không thấy vợ đâu. Trên bàn, chỉ có một mảnh giấy với những dòng chữ lạnh lùng:“Từ nay anh tự lo mọi thứ cho mình đi”.

Tôi choáng váng, không thể tin rằng vợ mình lại có thể bỏ đi chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy. Nhưng khi kiểm tra, tôi nhận ra rằng vợ đã thực sự dọn về nhà mẹ đẻ. Tôi cố gọi điện, nhưng cô ấy không bắt máy. Những ngày sau đó, trên bàn làm việc của tôi vẫn có ly cà phê từ cô nhân viên kia, nhưng chẳng còn chút hứng thú nào nữa. Tôi chợt nhận ra rằng, sự chăm sóc và tình yêu của vợ đã trở nên quá quen thuộc đến mức tôi quên mất phải trân trọng.

Khi nhận ra sai lầm của mình, tôi tìm đến nhà mẹ vợ để mong cô ấy tha thứ. Vợ tôi, với vẻ mặt mệt mỏi và đôi mắt thâm quầng, đã không nói gì nhiều mà chỉ nhìn xuống bụng bầu đã lớn của mình. Chính khoảnh khắc ấy, tôi mới thấm thía sâu sắc hơn về những nỗi lo âu và áp lực mà cô ấy đang phải chịu đựng trong thời gian mang thai.

Vợnhìn tôi một lúc, rồi nói:"Em không cần anh phải xin lỗi nhiều lời, em đã lo cho anh mọi thứ rồi, điều duy nhất em cần chính là sự quan tâm của anh dành em và đứa con trong bụng”.Những lời nói đó như một lời cảnh tỉnh, khiến tôi nhận ra rằng đã đến lúc phải trưởng thành hơn trong suy nghĩ và hành động không chỉ với vợ mà còn với đứa con sắp chào đời của chúng tôi.

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm