Dứt áo ra đi vì bị phản bội, nhưng người quỳ xuống van xin tôi đừng đi lại không phải là chồng
Mở quán nước được 30 ngày, ngày nào cũng có đơn cả chục ly, tôi tò mò đi giao vừa thấy người đặt thì lập tức bỏ về / Lòng háo hức trở về nhà chồng không báo trước, tôi chết sững nhìn thấy món đồ phơi trong sân
Năm 29 tuổi, tôi chấp nhận lấy Bình, người đàn ông từng có một đời vợ và con riêng. Anh là người đàn ông trông hiền lành, hơn tôi 6 tuổi. Đến độ tuổi bị bố mẹ thúc ép chuyện lấy chồng, tôi đành ưng thuận người đàn ông này, vì ban đầu tôi thấy anh cũng khá hợp với mình.
Sau khi kết hôn, tôi ở cùng bố mẹ chồng và con riêng của chồng. Con gái riêng của chồng tôi năm nay đã 8 tuổi. Chuyện cũ của chồng tôi chưa từng hỏi qua, chỉ không hiểu vì sao người vợ cũ kia lại không nuôi con gái mình, vì trẻ con thì luôn quấn lấy mẹ. Tôi cảm thấy thương con bé, nó còn quá nhỏ để phải sống trong cảnh bố mẹ ly hôn, giờ lại có mẹ kế
Ban đầu, con riêng của chồng tỏ ra chán ghét tôi ra mặt vì nghĩ rằng vì tôi nên bố mẹ nó mới ly hôn. Tôi không cảm thấy giận, chỉ cố gắng hiểu rằng vì nó còn nhỏ, nghe người lớn nói lung tung thì liền tin ngay. Cũng vì mang tâm lý bị mẹ bỏ rôi nên con bé học hành rất chậm, luôn bị điểm kém.
Chồng tôi bất lực với dáng vẻ bướng bỉnh, gai góc của con gái mình. Tôi lại không nỡ để nó cứ trượt đà như thế, nên mỗi ngày kiên nhẫn hơn một chút để tiếp cận con bé. Tôi cùng con học hành, dù có thức đêm khuya cũng không ngại. Tôi luôn nhớ con bé thích gì, âm thầm hiểu từng chút suy nghĩ của con.
Tôi mất 2 năm để con riêng của chồng gọi tôi một tiếng mẹ. Khi nghe con gọi như thế, trong lòng tôi hạnh phúc vô cùng. Sau này khi đã gần gũi nhau, tôi nghe con riêng của chồng thì thầm rằng nó thương tôi lắm, nhờ có tôi mà nó không thấy bị bỏ rơi nữa.
Quả thật từ khi lấy chồng tôi mới hiểu vì sao vợ cũ của chồng bỏ đi. Bố chồng thì thích cờ bạc, mẹ chồng thì nghiện rượu. Chồng tôi lại thường xuyên ra ngoài nhậu nhẹt cùng bạn bè. Anh không lo làm ăn, tiền bạc trong nhà chẳng có bao nhiêu. Tôi phải cố gắng đi làm, còn vay mượn để trả nợ cho chồng.
Đỉnh điểm chính là khi tôi phát hiện chồng ngoại tình. Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy nỗ lực, nhẫn nhịn của mình đều đổ sông đổ biển. Tôi có thể chấp nhận mọi thứ, trừ việc bị phản bội. Tôi thất vọng và chán chường. Tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho chính mình, tôi không muốn phải chịu đựng thêm nữa.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi:
“Mẹ đừng đi, mẹ bỏ lại con thì con biết sống sao, mẹ đừng đi được không?”.
Tôi đỏ mắt nhìn con, không biết phải làm sao. Tôi chỉ muốn mang con đi, không để con sống trong ngôi nhà tăm tối này. Nhưng tôi không có quyền đó. Sau ngày hôm đó, ngày nào con bé cũng gọi cho tôi mà khóc. Tôi thấy bứt rứt lắm, tôi phải làm sao đây?
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Con lợn nặng cả tạ nhưng có 1 bộ phận chỉ nặng 2 lạng vô cùng quý, bổ như nhân sâm, không phải ai cũng biết để ăn
Các cụ khuyên nhủ: 'Con rể lên giường, nhà tan cửa nát', tại sao lại nói như vậy?
Sự khác biệt giữa những người thường xuyên đến thăm mộ và những người không đến là gì?
Lời răn dạy của người xưa: 'Khi đến tuổi 49, đừng ở lại bốn nơi này!', ý nghĩa thực sự đằng sau là gì?
Tử vi tuần mới (25/11 - 1/12): 3 con giáp đón nhận vận may bùng nổ, tài lộc rực rỡ từ Thần tài
Thót tim lúc nửa đêm: Mẹ chồng bất ngờ làm điều không tưởng khi tôi trèo thang bỏ trốn