Đời sống

Em trai tôi vừa đến chơi, chồng đã lôi tuột con vào phòng để dặn dò, tối ấy nghe con kể lại mà tôi muốn tăng xông

Tôi thương em mà không biết phải làm sao để chồng hiểu. Chỉ khổ em tôi, sai lầm một lần mà bây giờ mang tiếng cả đời.

Tháng 9, phủ xanh sân thượng những loại rau này đảm bảo hái mỏi tay không hết / Vênh mặt đòi ly hôn vì chê chồng nghèo, vợ quỳ gối van xin khi chồng đưa ra 1 thứ

Tôi vừa cãi nhau với chồng xong mọi người ạ. Nếu không phải vì có con, có lẽ tôi đã bỏ đi khỏi nhà rồi. Vợ chồng tôi sống với nhau đến giờ đã 7 năm. Nhưng chồng tôi chưa bao giờ tôn trọng vợ. Nói đúng hơn thì anh luôn có ác cảm với em vợ.

Tôi có một cậu em trai, năm nay em tôi 30 tuổi. Nhắc đến em mình, tôi lại cảm thấy đau lòng. Chị em tôi mồ côi từ bé, ông bà ngoại là những người đã nuôi dưỡng và cưu mang chúng tôi.

Vì nhận thức được hoàn cảnh của mình nên tôi rất siêng học. Hồi còn ngồi trên ghế nhà trường, năm nào tôi cũng đứng nhất và có học bổng. Ngược lại thì em trai tôi chỉ ham làm và kiếm tiền. Chưa được 16 tuổi, em tôi đã đi làm để kiếm tiền gửi về cho chị và ông bà.

Tôi biết, mình không thể thay đổi cách nghĩ của chồng. (Ảnh minh họa)

Tôi biết, mình không thể thay đổi cách nghĩ của chồng. (Ảnh minh họa)

Khi đậu vào đại học y, tôi tưởng rằng mình sẽ không thể tiếp tục học. Vì học y đòi hỏi thời gian và công sức, khối lượng kiến thức cũng nhiều dẫn tới việc tôi không thể đi làm thêm. Lúc ấy, chính em trai tôi là người đứng ra hứa sẽ gửi tiền cho tôi ăn học. Và suốt những năm tháng tôi ngồi trên ghế giảng đường, em tôi đã gửi tiền sinh hoạt cho chị một cách đều đặn.

Biến cố xảy ra năm em tôi 23. Vì một mâu thuẫn với chủ thầu xây dựng mà em tôi cùng vài người khác đã gây gổ với họ. Kết quả là người đàn ông kia chấn thương nặng. Chúng tôi không có tiền để đền bù, vì thế em trai tôi đã phải đi tù hai năm.

Dù tôi đã kể về em mình rất nhiều lần nhưng chồng tôi lại có cái nhìn quá chủ quan về em vợ. Anh không muốn cho em tôi đến chơi. Thậm chí còn chẳng bao giờ chủ động nói chuyện với em trai tôi. Tôi biết, mình không thể thay đổi cách nghĩ của chồng. Nhưng việc chồng tôi ghét bỏ em vợ là rất quá đáng.

Mấy hôm trước, em tôi gọi ra xin ở nhờ vài hôm để tìm việc làm. Khi nào kiếm được việc, cậu ấy sẽ chủ động ra ngoài thuê trọ. Chị em ruột nên tôi không từ chối. Chỉ có chồng tôi là khó chịu ra mặt.

shutterstock-1057029317

Anh bình thản nói rằng không muốn con ở gần cậu vì sợ thằng bé lây tính bạo lực. (Ảnh minh họa)

 

Chiều nay, thấy em vợ lên, chồng tôi chào một tiếng rồi lôi tuột con vào trong phòng. Nhìn em mình ngượng ngùng, tôi đành phải động viên rằng anh rể đang áp lực công việc chứ không có ý gì cả.

Tối dạy con học bài, tôi mới hỏi chuyện thì con thỏ thẻ bảo bố dặn không được chơi gần cậu. Nghe con nói vậy, tôi bực bội về phòng hỏi chồng. Chồng tôi nghe xong, chẳng có chút ngạc nhiên nào. Anh bình thản nói rằng không muốn con ở gần cậu vì sợ thằng bé lây tính bạo lực.

Tôi rất buồn khi không thể thay đổi được chồng. Càng thương em mình chỉ vì một sai lầm nhỏ mà bây giờ phải mang tiếng xấu. Tôi phải làm sao để chồng mình thôi hằn học với em vợ đây mọi người?

Theo Mỹ Linh/Helino
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm