Đời sống

Gần 1 năm sau ngày chồng mất, tôi ngẩn ngơ khi nhận được email do chính anh gửi

Nhìn chằm chằm địa chỉ email vô cùng quen thuộc của chồng cùng tiêu đề thư: "Gửi vợ của anh" mà tôi giật mình kinh hoảng. Chồng tôi đã mất gần 1 năm, tại sao anh vẫn có thể gửi email cho tôi.

Tôi như "cái bồ" để mẹ chồng và em chồng trút giận / Chỉ phụ nữ không kiếm ra tiền mới dại dột thèm khát người chồng giàu có

Còn mấy hôm nữa là đến ngày giỗ đầu của chồng tôi. Anh mất đột ngột vì bệnh hiểm nghèo khi mới 36 tuổi, để lại vợ trẻ con thơ thương nhớ khôn nguôi.

Lúc anh ra đi, con gái tôi mới lên 3 tuổi, còn tôi vừa bước sang tuổi 29. Anh hơn tôi nhiều tuổi, là người chồng rất cưng chiều, bao bọc vợ, vì thế mất anh khiến tôi chơi vơi, hụt hẫng và đau khổ vô cùng.

Càng đến gần ngày giỗ đầu của chồng, tâm trạng tôi càng rối loạn, nỗi nhớ anh càng quay quắt. Giữa lúc ấy, có một sự việc không tưởng đã xảy ra, đó là tôi bất ngờ nhận được một bức email do chính anh gửi đến.

Nhìn chằm chằm địa chỉ email vô cùng quen thuộc của chồng cùng tiêu đề thư: "Gửi vợ của anh" mà tôi giật mình kinh hoảng. Chồng tôi đã mất gần 1 năm, tại sao anh vẫn có thể gửi email cho tôi?

Gần 1 năm sau ngày chồng mất, tôi kinh hoảng khi nhận được email cho chính anh gửi, nội dung trong ấy càng khiến tôi ngẩn ngơ - Ảnh 1.
Con tôi cũng cần một gia đình mới, tôi thì còn quá trẻ để có thể ở vậy cả đời. (Ảnh minh họa)

Run rẩy nhấn mở bức email, đọc những gì anh viết trong ấy, tôi mới vỡ lẽ nguồn cơn. Thì ra trước khi qua đời mấy ngày, vì có dự cảm trong lòng nên chồng tôi đã soạn sẵn một bức email dành cho tôi. Sau đó anh cài đặt chế độ 1 năm sau thư mới được gửi đi.

Trong bức email ấy, anh có viết rằng: "... Đừng nhớ gì tới anh nữa, hãy quên anh đi nhé. Anh luôn hy vọng em được hạnh phúc, hãy tìm cho mình một người đàn ông khác có thể che chở cho em. Buồn bã 1 năm thế là đủ rồi, xếp gọn những gì liên quan đến anh vào quá khứ đi em và nhìn thẳng về tương lai nhé! Nếu em không hạnh phúc, anh cũng chẳng thể vui nổi đâu...".

Tôi ngẩn ngơ nhìn từng dòng chữ anh để lại. Tôi biết anh nói đúng, người mất đã mất và người sống thì vẫn phải sống thật thanh thản, vui vẻ. Nhưng lý thuyết là một chuyện, có làm được hay không lại là chuyện khác. Hình bóng anh vẫn in đậm trong tâm trí tôi, cố quên thế nào cũng chẳng nổi. Chưa nói anh yêu thương và lo lắng cho tôi nhiều đến thế, mất rồi vẫn muốn quan tâm đến tôi, bảo tôi làm sao có thể quên anh mà tìm kiếm người đàn ông khác được?

Các chị em có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi, có thể chia sẻ với tôi được hay không? Con tôi cũng cần một gia đình mới, tôi thì còn quá trẻ để có thể ở vậy cả đời. Nhưng làm thế nào để thoát ra khỏi những đau đớn, ám ảnh trong lòng và một lần nữa làm lại từ đầu?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm