Đời sống

Giả vờ phá sản thử cô vợ ngoan và cái kết đắng khiến tôi sững sờ

Tôi thật không ngờ tình cảm con người lại đổi thay nhanh đến vậy… Hóa ra yêu nhau đến mấy, dù có là vợ chồng thì vẫn bị đồng tiền chi phối.

Vợ chồng tôi rủ nhau đi nhà nghỉ "đổi gió" thì cả nhà chồng bất ngờ ập vào khiến tôi một phen hoảng sợ / Ra thăm cháu, mẹ tôi ngó nghiêng một lúc rồi bảo vợ chồng tôi đi xét nghiệm ADN làm chúng tôi hốt hoảng

Tôi 35 tuổi, là một doanh nhân thành đạt. Tôi mới cưới vợ cách đây hơn 1năm, vợ kém tôi hơn chục tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học, cô ấy có thể xếp vào hàng hot girl, bởi vẻ ngoài cực kỳ xinh xắn.

Thực ra để có được thành công như ngày hôm nay, tôi cũng phải trải qua nhiều thất bại. Học xong đại học ra trường, chung vốn với một anh bạn mở công ty riêng, mới đầu làm ăn cũng tạm nhưng sau đó phá sản, bố mẹ thậm chí còn phải bán cả một suất đất trên phố trả nợ cho tôi. Sau đó, tôi xin vào một công ty khác làm lấy kinh nghiệm, mãi đến năm gần 30 tuổi, có chút vốn liếng và hiểu biết, tôi đứng ra lập công ty riêng, may thay, tính đến thời điểm này mọi sự đều thuận lợi.

Tôi quen em trong lần đi chơi cùng đám bạn, thấy em xinh đẹp, trẻ trung tôi thích nên làm quen, em cởi mở, vui vẻ, dễ gần, tất nhiên tôi biết sức hút của mình, tôi cũng là người khá đào hoa.

Em là cô gái rất đặc biệt, khác hẳn với những cô gái tôi từng quen trước đó, trong thời gian theo đuổi, tôi cung phụng, chiều chuộng em hết mực, phải nói là muốn gì được nấy.

thu-vo-phunutodayvn

Ảnh minh họa.

Yêu nhau một thời gian ngắn là làm đám cưới. Thú thật, đến độ tuổi này, rong chơi phù phiếm mãi tôi cũng thấy mệt, cũng muốn tìm một chốn bình yên, có vợ có con, để mỗi ngày về được ăn cơm vợ nấu thay những bữa nhậu toàn rượu bia nơi quán xá.

Vợ tôi không đi làm, tôi bảo cô ấy muốn chơi gì thì cứ chơi, làm đẹp, mua sắm, tụ tập bạn bè, tôi đủ khả năng lo cho cô ấy cuộc sống đầy đủ nhất.

Được cái vợ rất ngọt ngào, cô ấy chu đáo, dịu dàng với tôi, cư xử cũng lễ độ với bố mẹ chồng nên tôi rất thích.

Tôi đối với bên ngoại cũng hết lòng, hết dạ, nói thật, tôi cho bố mẹ đẻ cái gì, cũng cho bố mẹ vợ như thế, không hề phân biệt. Tôi mua ô tô cho vợ vì cô ấy nói đi taxi nhiều khi không tiện, mua chung cư để chuyển ra ngoài vì cô ấy nói ở với bố mẹ chồng hay va chạm... Nói chung, tôi đồng ý tất cả những gì vợ muốn.

Tôi có người bạn xã hội cùng giới doanh nhân vừa ly hôn, nguyên nhân là do anh bạn phá sản, vợ đòi chia tay. Tôi nghĩ về vợ mình, không biết có thế không, về nhà nói chuyện với vợ. Cô ấy bảo đúng là loại đàn bà bạc bẽo không ra gì, loại ấy em khinh. Tôi nghe cũng thấy mát lòng mát dạ.

 

Thế nhưng, vì tò mò, tôi quyết thử lòng vợ. Sau đó khoảng 2 tháng, tôi cố tình uống rượu say, đêm mới về, giở giọng lè nhè, quát nạt cô ấy, rồi tỏ ra bất cần, chán chường này nọ. Tôi từ chối sự quan tâm của vợ, dùng những lời lẽ nặng nề nói cô ấy không ra gì, tôi thấy vợ khóc cũng xót xa, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao nên đành cố diễn nốt. Tôi nói tôi phá sản rồi, căn hộ này tôi cũng rao bán, chỉ 1 tháng nữa là có người chuyển đến, mấy cuốn sổ tiết kiệm tôi cũng rút ra trả nợ hết rồi, giờ tôi chẳng còn gì nữa.

Mấy hôm đầu, vợ cũng an ủi tôi, nhưng khi nghe tôi bảo bán nốt chiếc ô tô, đi xe máy rồi chuyển về nhà bố mẹ ở thì cô ấy giãy nảy không nghe. Kể từ hôm ấy, vợ lạnh nhạt với tôi thấy rõ, thái độ coi thường chồng ra mặt.

Mấy tuần sau đó, tôi vẫn đi làm bình thường, nhưng cứ hết giờ là sang nhà thằng bạn chơi hoặc đi nhậu đến nửa đêm mới về. Có hôm 11 rưỡi tôi về vẫn chưa thấy vợ về. Tôi gọi cô ấy không nghe.

2 tuần sau thì cô ấy đòi ly hôn. Tôi choáng thật sự, mọi thứ nhanh đến nỗi không tưởng. Vợ bảo, em không thể sống với một người không có tương lai, nợ nần chồng chất, em còn trẻ, con cái chưa có, em không muốn trói buộc vào một người không lo cho em được như tôi. Tôi có trách em cũng xin chấp nhận, thôi duyên vợ chồng chỉ có ngần ấy thôi.

Vợ để lại tờ đơn rồi kéo va ly đi. Tôi cười như điên như dại. Hóa ra tình nghĩa vợ chồng cũng đến thế thôi. Người mà cách đây mấy tháng còn chửi rủa, khinh miệt loại phụ nữ bạc bẽo chỉ biết có tiền nay cũng chẳng khác gì. Vợ đi rồi, tôi ngồi mà nước mắt chảy ra, có một chút ân hận, có phải tôi đùa ác quá rồi không, hay như thế mới tốt cho tôi. Biết đâu đấy sau này, khi tôi sa cơ lỡ vận, cô ấy cũng lại bỏ tôi?

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm