Đời sống

Gọi điện về chúc mừng sinh nhật mẹ nhưng sau đó từng câu nói vọng lại khi điện thoại chưa được tắt khiến tôi lạnh toát người

Tôi lấy chồng được 2 năm nay, cuộc sống hôn nhân có thể coi là êm đềm. Vợ chồng tôi vẫn kế hoạch chưa sinh con vì còn muốn phấn đấu sự nghiệp. Bản thân tôi là phụ nữ nhưng luôn tự lập và mong muốn kiếm ra nhiều tiền để có thể thoải mái báo hiếu mẹ đẻ.

Trồng cây sung ở vị trí này, 'Thần tài gật đầu tán thưởng', gia chủ dễ giàu 'nứt đố đổ vách', may mắn đủ đường / Để con sinh ra đẹp như tranh, da trắng hồng, mẹ bầu cứ làm 3 việc sau đây

Sinh nhật vừa rồi của mẹ trùng vào ngày tôi đi công tác. Tôi gọi điện chúc mừng sinh nhật mẹ, dự định hôm nào về sẽ mua quà sang nhà tặng bà sau. Kết thúc cuộc trò chuyện, tôi vẫn theo thói quen chờ mẹ cúp máy trước. Nhưng lần này mẹ bị phân tâm vì em trai tôi đang ngồi cạnh nói chuyện với bà nên bà đã quên ngắt máy.

Cũng nhờ đó mà tôi nghe được toàn bộ cuộc đối thoại của mẹ và em trai. Nghe xong những bàn tính và mưu toan của họ mà tôi không khỏi lạnh người. Cuộc đối thoại ấy xoay quanh việc em trai tôi đang cần tiền mua nhà để cưới vợ, nhà gái đòi phải có nhà riêng mới kết hôn, còn không thì chia tay. Em tôi rất yêu cô gái đó và nằng nặc đòi mẹ nghĩ cách để có thể lấy được tiền từ tôi. Và mẹ tôi đã đồng ý rằng sẽ nói dối mắc bệnh ung thư cần gấp 1 tỷ để tôi chạy vạy tiền cho bà chữa bệnh. Mẹ tôi còn chốt: "Cầm được tiền rồi, mình nói thế nào mà chẳng được, nó có giận cũng chỉ giận vài ngày là xong chứ máu mủ ruột thịt, bỏ sao được…".

Gọi điện về chúc mừng sinh nhật mẹ nhưng bà quên ngắt máy, để rồi cuộc nói chuyện từ đầu dây bên kia vẳng lại khiến tôi "lạnh toát" cả người - Ảnh 1.

Tiếp sau đây tôi phải đối mặt với mẹ và em trai ra sao? (Ảnh minh họa)

Tôi run lẩy bẩy đánh rơi cả chiếc điện thoại trong tay. Bố tôi mất sớm, ba mẹ con sống nương tựa vào nhau nhiều năm nay. Là chị cả trong nhà vì thế tôi sớm tự lập và rèn cho mình sự bản lĩnh, mạnh mẽ. Từ khi học đại học tôi đã không cần xin mẹ tiền học phí, đến lúc ra trường đi làm thì một mình tôi nuôi cả nhà.

Tôi chăm chỉ sớm hôm, nỗ lực phấn đấu cũng vì muốn lo cho mẹ và em trai một cuộc sống thật tốt. Kể cả khi đã lập gia đình riêng thì tôi vẫn chu cấp cho nhà mẹ đẻ đều đặn.

Thế nhưng đến giờ tôi nhận ra mọi công lao, hy sinh của mình không hề được ghi nhận và trân trọng. Họ coi tôi chẳng khác gì mỏ tiền để mặc sức đòi hỏi, chẳng quan tâm tôi vui buồn, sướng khổ thế nào. Mẹ tôi thiên vị con trai từ nhỏ, đến giờ bà cũng không hề nghĩ cho con gái mảy may.

Gia đình mà tôi nghĩ chính là bến đỗ bình yên của mình thì hiện tại lại khiến tôi đau đớn và tuyệt vọng thế này. Tiếp sau đây tôi phải đối mặt với mẹ và em trai ra sao? Lật bài ngửa với họ rằng tôi đã biết hết âm mưu của họ ư? Xin mọi người cho tôi một lời khuyên.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm