Đời sống

Gửi mẹ chồng tương lai 30 triệu nhờ sắm đồ cưới, thứ tôi nhận lại là những đồ cũ kỹ cùng sự thật đau lòng

DNVN - Khi nghe mẹ chồng nói về chuyện chuẩn bị phòng cưới, lòng tôi như thắt lại.

Đêm tân hôn chồng bỏ đi không nói lời nào, tới khi tỉnh dậy đi vệ sinh mới phát hiện sự thật làm tôi ngây người / Trên đường lên tòa án nộp đơn, nhận được cuộc gọi cùng file ghi âm của mẹ chồng, chúng tôi nhìn nhau bật khóc

Tôi và chồng đã yêu nhau suốt 7 năm trước khi quyết định kết hôn. Trong khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi thường xuyên lui tới nhà nhau nên gia đình hai bên đều quen biết và thân thiết. Mặc dù bố mẹ nhiều lần giục cưới, nhưng vì còn trẻ và muốn tập trung vào sự nghiệp nên chúng tôi đã trì hoãn cho đến gần đây mới tổ chức đám cưới.

Nhà chồng tôi có một cậu em trai, em đã lập gia đình được 4 năm và có một con trai. Tôi và em dâu có mối quan hệ tốt, chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn. Vợ chồng tôi rất thương cháu trai, thường mua quà cho cháu. Nói chung, tôi và gia đình nhà chồng luôn có mối quan hệ thân thiết trước khi tôi chính thức trở thành con dâu.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Gia đình chồng tôi không khá giả, bố mẹ chồng đều làm nông nghiệp, chỉ có vài sào ruộng. Vì vậy, chúng tôi tự lo toàn bộ chi phí đám cưới, chỉ cần bố mẹ chồng có mặt làm lễ. Mặc dù vợ chồng tôi và em chồng đều làm việc ở thành phố và không sống chung với bố mẹ chồng, nhưng tôi muốn mẹ chồng sửa sang phòng cưới để bố mẹ tôi không buồn khi đưa con gái về nhà chồng. Tôi đã gửi mẹ chồng 30 triệu để sắm sửa phòng cưới. Mẹ chồng vui vẻ nhận tiền và hứa sẽ lo chu đáo. Tôi tin tưởng và không lo lắng nhiều, nhưng đến ngày cưới, bước vào phòng tân hôn, tôi lại thất vọng.

Phòng có một số đồ mới, nhưng giường cưới vẫn là giường cũ. Chăn ga gối đệm tuy mới nhưng rẻ tiền và không đẹp. Tôi buồn vì đã đưa mẹ chồng 30 triệu nhưng bà lại chuẩn bị như vậy, tiếc đến mức không đổi giường mới.

Dù vậy, tôi tự an ủi rằng có thể giường còn mới, mẹ chồng muốn tiết kiệm vì chúng tôi ít khi về. Đồ đạc không đẹp có lẽ do mắt thẩm mỹ của bà khác tôi. Tôi nghĩ sau này có điều kiện sẽ sắm lại theo ý mình. Nhưng sáng hôm sau, khi vào phòng em dâu gọi họ dậy ăn sáng, tôi lại sốc.

Phòng của em trai và em dâu đầy đồ mới và xịn hơn hẳn. Tôi đã nhiều lần vào phòng em dâu trước đây, biết rõ phòng họ trước đây rất sơ sài, sao bây giờ lại thay đổi như vậy?

 

Tâm sự với chồng, anh đi hỏi mẹ thì bà nói:

- Mẹ sắm đồ cho tụi con tiện thể sắm cho hai em luôn. Khi hai em cưới mẹ không có tiền, không mua được gì mới. Điều đó khiến mẹ áy náy mãi, nên giờ mẹ muốn bù đắp. Chỉ còn một bộ chăn ga đẹp nên mẹ mua cho em, bộ của các con kém hơn chút. Hai đứa là anh chị thì nhường em chút nhé.

Nghe mẹ chồng nói, tôi nghẹn ngào. Tôi hiểu hai em khó khăn, nhà chồng nghèo nên khi cưới em dâu không có gì. Tôi cảm thông và thương em. Nhưng đây là tiền của tôi để sắm đồ tân hôn, sao mẹ lại cắt xén để mua cho hai em? Mẹ không phải không biết mua đồ mà là cố ý “bù đắp” cho em.

Sau đám cưới, cả hai gia đình lên thành phố làm việc lại. Mẹ chồng lén nhét tiền cho em dâu. Cảnh này khiến tôi chạnh lòng.

Tôi thương em dâu, thường giúp đỡ 1-2 triệu và sắm sửa đồ cho cháu. Nhưng tôi buồn vì mẹ chồng thiên vị. Dù tôi không phản đối việc giúp đỡ em trai, nhưng tôi buồn vì cách cư xử của mẹ chồng. Tôi nghĩ sẽ không sống quá tốt nữa. Tốt quá mà không được đền đáp thì chỉ làm mình thêm buồn.

 

1
Bảo Ngọc (Tổng hợp)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm