Đời sống

Hở ra là mẹ chồng so sánh rồi khen con dâu hàng xóm, nửa tháng nay bà nằm liệt giường cần người đổ bô, tôi cười: 'Dâu nhà mình bận rồi'

Đến giờ tôi mới rút ra được bài học cho mình: Chỉ nên cố gắng khi mình được tôn trọng và được ghi nhận công sức mình bỏ ra. Với người không biết điều, mình càng cố nhẫn nhịn thì lại càng bị bắt nạt mà thôi.

Thấy trên mặt con có vết cào, tôi định đến trường hỏi ra lẽ thì chồng ấp úng tiết lộ một chuyện động trời / Vợ bị tai nạn xe máy, tôi hốt hoảng lao tới hiện trường, nhìn thấy món đồ trong túi xách của cô ấy mà tôi vừa buồn vừa hận

Mấy năm nay, tôi sống khổ sở vô cùng. Mẹ chồng tôi là người độc mồm, độc miệng, tính tình cổ hủ, lúc nào cũng săm soi con dâu. Dù tôi có chăm chỉ đến mấy, cố gắng đến mấy bà cũng ngứa mắt, nói này nói nọ. Từ ngày về làm dâu đến giờ, lúc nào tôi cũng hiếu kính với bà, hàng tháng đều đưa tiền sinh hoạt phí, biếu tiền tiêu vặt. Trước mặt người ngoài, tôi cũng khen bà hết lời.

Vậy mà với tôi, mẹ chồng chỉ có chê bai. Bà chê tôi lương tháng không cao bằng người khác, không giúp chồng gánh vác được kinh tế gia đình. Bà chê gia đình tôi không khá giả, của hồi môn chẳng có bao nhiêu.

Nhà hàng xóm có cô con dâu rất giỏi buôn bán, kiếm ra tiền nên mời bố mẹ chồng đi du lịch nước ngoài. Mẹ chồng tôi sang nhà người ta nghe chuyện thế là về nói bóng nói gió: “Dâu thế mới là dâu chứ. Giỏi việc nước, đảm việc nhà, chồng con được nhờ vả”. Bà cứ vừa nói vừa nhìn sang tôi.

Mẹ chồng hết lần này đến lần khác nói móc mỉa tôi thì được. Nhưng hễ tôi mà ức quá nói lại đôi ba câu thì ba sửng cồ lên chửi tôi láo toét rồi khích bác con trai dạy lại vợ: “Chỉ có dâu nhà này mới gân cổ với mẹ chồng như thế, chứ dâu nhà người ta bố bảo cũng không dám”.

Chỉ vì sự hà khắc, xấu tính của mẹ chồng mà tôi bị trầm cảm, phải uống thuốc và đi trị liệu tâm lý. Thấy con dâu như vậy, bà chẳng ân hận một tí nào lại còn bĩu môi: “Đã không kiếm ra tiền còn bày trò phá của. Ngày xưa tôi làm dâu, còn bận rộn cấy cày, 1 mình chăm con mà có bao giờ ốm đau gì đâu. Đây sướng như tiên mà bày đặt trầm cảm. Đúng là chỉ có cái loại dâu nhà này mới như thế”.

mẹ chồng, nàng dâu, tâm sự gia đình

(Ảnh minh họa)

Lúc đó tôi đang mang thai 5 tháng, vì quá ức nên tôi xin phép về nhà ngoại 1 thời gian để mẹ đẻ trông nom. Chồng tôi không muốn xa vợ nhưng thấy tôi buồn rầu, đau khổ thế nên cũng không nỡ, phải bịn rịn chở tôi về nhà mẹ đẻ. Trước khi đi, anh cứ xin lỗi tôi mãi, rồi hứa khi nào kinh tế ổn sẽ chuyển ra ngoài ở riêng.

Tôi nghe xong chỉ biết thở dài chứ chẳng biết nói sao.

Tôi về nhà ngoại chưa được hai tuần thì mẹ chồng tôi bị xuất huyết dạ dày và phải vào viện. Đến lúc này, bà mới ngọt nhạt gọi con dâu về chăm. Nhưng nghe giọng bà qua điện thoại, tôi chỉ thấy ghét cay ghét đắng.

Đáp lại những lời giả tạo của mẹ chồng, tôi chỉ cười bảo:

“Dâu nhà mình bận rồi mẹ ạ. Mẹ thử nhờ dâu nhà người ta đến chăm xem sao!” – Nói xong, tôi cúp máy luôn.

 

Hôm qua, chồng tôi gọi điện dỗ dành. Anh bảo: “Anh biết em giận mẹ nhưng giờ bà ốm đau, anh lại bận rộn công việc không thể lúc nào cũng vào viện được. Thôi thì coi như em thương anh, em vào với mẹ!”.

Mẹ đẻ tôi cũng thêm vào: “Con cứ vào chăm đi, cho bà ấy biết mình không phải loại người chấp vặt, cũng để bà ấy biết mặt, từ giờ đừng xấu mồm nữa”.

Tối qua em cứ suy nghĩ mãi. Cuối cùng hôm nay, tôi quyết định vào chăm mẹ chồng trong viện. Nhìn thấy tôi, bà có vẻ xấu hổ lắm, cứ ngượng nghịu không biết nói gì. Tôi cũng chỉ mong bà thật sự biết xấu hổ mà thôi…

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm