Đời sống

Học rộng tài cao, 35 tuổi chưa chồng tôi bị ép lấy anh hàng xóm bán thịt lợn

Câu chuyện này nghe hư cấu nhưng lại xảy ra với tôi. Giờ nếu không lấy bố mẹ tôi lại đòi một sống hai chết, nhưng nếu lấy, người khổ nhất có khi là tôi.

Hé cửa nhìn vào phòng em chồng, tôi cay đắng khi thấy mâm cơm vừa dọn sẵn / Về ra mắt bị chê bán hoa quả “xách dép” cho chồng, tôi chìa xấp giấy khiến họ biến sắc

35 tuổi, phụ nữ cần gì? Tiền bạc, địa vị, danh vọng… Tôi có tất cả, chỉ chưa có chồng và chưa có con.

Có một điều thế này, khi chúng ta còn trẻ chúng ta khó mà cân bằng được giữa sự nghiệp, gia đình và chuyện tình cảm. Tôi cũng vậy, vòng đời của một người phụ nữ thực sự rất ngắn nên trong lúc còn trẻ, còn chưa có gia đình mà không cố gắng dấn thân thì sau này khi lấy chồng, sinh con, chăm lo gia đình thì mọi thứ sẽ là dấu chấm hết.

Cũng từng có vài người muốn bước vào cuộc đời tôi, nhưng tôi khước từ. Ảnh minh họa.

Nghĩ vậy nên từ khi còn đi học tôi đã tỏ ra là một người ưu tú với những số điểm top đầu, trường đại học danh tiếng, việc làm thêm ra tiền và 1 công việc ổn định ngay từ khi tốt nghiệp.

Nghe thì đơn giản nhưng thực ra tôi cố gắng rất nhiều. Ngày còn sinh viên có khi cả tháng tôi không ngủ quá 2 tiếng, ngày thường cũng không bao giờ đi ngủ trước 2h sáng. Sau này đi làm, người ta làm 1 thì tôi làm gấp đôi, người ta đòi lương 1 tôi chỉ lấy 0,5. Tôi chấp nhận bỏ thời gian và công sức để đổi lấy kinh nghiệm và quan hệ. Một người như tôi, thành công chỉ là việc sớm muộn.

Vậy nhưng, điều đó kéo theo một hậu quả lớn là tôi không còn thời gian để hẹn hò, yêu đương. Tôi cũng có vài mối tình, có mối tình dài, có mối tình ngắn, có người đến người đi, có người cầu hôn mong tôi gật đầu nhưng tôi không dám. Tôi cứ trì hoãn việc kết hôn cho tới ngày giật mình tôi đã chạm tuổi 35.

Tôi sẽ chẳng để ý tuổi tác của mình nhiều nếu như bố mẹ, họ hàng không lấy điều đó ra chỉ trích. Tôi là con 1, bố mẹ tôi lại già cả, trách nhiệm của tôi là phải lấy chồng để bố mẹ yên tâm - đó là người ta nói vậy.

Thực ra, không phải tôi không muốn lấy chồng mà tôi chỉ đang tìm người phù hợp. 35 tuổi, tôi vẫn còn quá trẻ, xung quanh tôi nhiều người 40 tuổi vẫn còn độc thân. Tôi có sự nghiệp, có kinh tế chẳng nhẽ tôi lại không biết tìm niềm vui cho mình?

 

Bố mẹ tôi không nghĩ như tôi, đầu năm nay bố mẹ tôi bắt ép tôi phải lấy chồng bằng mọi giá.

Bên cạnh nhà có anh chàng bán thịt lợn, hơn tôi 2 tuổi thích tôi đã nhiều năm nay, nhiều lần tỏ tình, chăm sóc, đưa đón mỗi lần tôi về quê nhưng với tôi anh chỉ đơn giản là người bạn, người anh mà thôi.

Bố mẹ tôi nói, anh tốt, mỗi lần tôi đi xa nhà, người chăm sóc bố mẹ là anh. Từ việc đi chợ mua đồ ăn, tới việc chăm sóc nhà cửa, vườn tược anh đều làm rất tốt. Lại hiền lành, nhân hậu và chiều tôi.

Như vậy, tôi còn cần gì nhiều hơn nữa?

Tất nhiên, tôi phản đối kịch liệt chuyện cưới gả này, nhưng bố mẹ tôi dọa nếu tôi không nghe lời sẽ chết cho tôi xem. Không được thì lại khóc lóc nói bố mẹ già rồi lỡ mai chết không ai lo đám cưới cho tôi…

 

Về phía anh, anh cũng nói anh chỉ cần cưới tôi, tôi có thể tiếp tục sự nghiệp của mình. Nếu lấy nhau, anh cũng sẽ chuyển lên thành phố làm việc cùng tôi. Anh không cần kiếm công việc quá ra tiền nhưng anh nói vẫn sẽ đủ sức nuôi tôi nếu tôi thất bại trong làm ăn, kinh doanh.

Thật ra, trước đó anh học IT cũng từng 1 thời gian đi làm ngoài thành phố, nhưng vì bố mẹ đau yếu nên anh chuyển về quê vừa làm freelancer vừa bán thịt lợn phụ bố mẹ. Tôi biết anh có chí, tôi cũng biết anh yêu tôi, nhưng tình yêu đâu phải thứ cứ ai yêu mình là mình đáp lại.

Giờ tôi biết phải làm sao? 35 tuổi đã già tới vậy ư?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm