Đời sống

Không dám ly hôn vì sợ con gái bị tổn thương

Con gái 6 tuổi, mỗi lần nói đến chuyện bố mẹ ly hôn là lại khóc và gào thét bố mẹ không được ly hôn.

Chồng mỉa mai: "Rời tôi ra cô làm sao sống nổi" mà không ngờ 1 năm sau ly hôn anh ta phải nghẹn ngào thốt lên câu đắng chát tột cùng / Nhất quyết ly hôn vợ để trút bỏ gánh nặng, 4 năm sau chồng bất đắc dĩ treo biển bán nhà nhưng lại "tối mặt" với vị khách đến mua

Cưới nhau được 5 năm, tôi nhận thấy tôi và chồng không hòa hợp để tiếp tục cuộc hôn nhân. Bởi anh là người đàn ông quá vô tâm và ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình mà không quan tâm đến những người xung quanh, kể cả vợ, con hay bố mẹ của anh đều xếp đằng sau bản thân anh hết.

Khong dam ly hon vi so con gai bi ton thuong
Ảnh minh họa

Tôi đã nhắc nhở anh nhiều lần, sống cần nghĩ cho những người xung quanh mình nữa, nhất là nghĩ cho con. Tôi không cần anh nghĩ cho tôi, nhưng anh cần nghĩ cho con của chúng tôi, và phải có trách nhiệm với con, nhưng đều vô ích. Anh nói, nếu không chấp nhận được con người anh, tôi có thể ly hôn, chứ anh không thể thay đổi.

Đi làm được tiền, anh không đưa cho tôi mà chỉ dùng tiền đó đi uống rượu, thậm chí chơi gái. Bỏ mặc tôi một mình nuôi con và chi trả các khoản tiền sinh hoạt hàng tháng. Bố mẹ anh cũng biết anh không tốt, khuyên nhủ nhiều lần, nhưng không được, nên chẳng quan tâm nữa. Họ khuyên tôi chịu đựng vì con, rồi họ sẽ bù đắp cho tôi theo cách khác, nhưng đừng bỏ con trai họ.

Tôi đã từng định cứ sống như vậy với anh, rồi chẳng cần quan tâm gì nhau cả, việc anh anh làm, việc tôi tôi làm. Đằng nào thì sống với anh, tôi cũng chẳng phải thuê nhà, vì bố mẹ anh đã mua cho hai đứa một ngôi nhà nhỏ để ở. Nhưng sống cùng một người đàn ông mà tôi không còn yêu thương, tôn trọng, cũng không chia sẻ buồn vui,đến cả năm naychúng tôi còn chẳng ngủ chung giường, cũng chẳng gần gũi thể xácnữa thì sống với nhau có ý nghĩa gì?.

Tôi muốn ly hôn, nhưng vài lần nhắc đến chuyện này, cô con gái 6 tuổi của tôi và anh lại gào khóc lên. Con nói, "con buồn lắm, vì sống với mẹ con nhớ bố, sống với bố thì con lại nhớ mẹ. Rồi đời con sẽ 'tiêu' luôn đấy". Rồi con khóc nấc lên, không ăn cơm.

Chẳng biết con nghe được ở đâu, hay ai nói với con điều này mà con biết được khi bố mẹ ly hôn, con sẽ không được ở cùng cả bố lẫn mẹ. Nghe con nói, tôi lại không dám nhắc đến chuyện đó nữa, lại muốn tiếp tục cuộc sống vợ chồng tạm bợ, cô đơn và tẻ nhạt ấy. Tôi sợ mỗi khi đêm về, nỗi cô đơn lại giằng xé tâm can mình. Muốn thoát ra khỏi cảm giác ấy, mà lại ám ảnh câu nói của con.

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm