Đời sống

Lỡ làng một đời vì phút giây nông nổi

Từng là cô sinh viên hiền lành, có mối tình yêu xa khiến nhiều người ngưỡng mộ, Hà bỗng rơi vào bi kịch, lỡ làng cả một đời chỉ vì một phút nông nổi.

5 kiểu tóc buộc xinh và sang chảnh dành cho mọi cô gái / "Cháy hết mình" cùng soái ca, gái xinh tan mộng dâu phố vì bị lừa tình cay đắng

Sáng nay trong phòng đọc rộng thênh thang của thư viện nhà trường, Lý đang chúi mũi vào một quyển sách dày cộp, Hà cũng mải mê ghi chép những số liệu cần thiết cho luận văn tốt nghiệp. Bỗng Lý ghé vào tai Hà thì thầm:

- Dạo này tớ thấy cậu “xênh” quá, định làm mối cho cậu một chàng.

- Lo thân chưa xong còn đòi mai với chả mối.

Lý ngồi xích lại gần bạn:

- Có một anh đẹp trai như tượng lại giàu có đang tìm người yêu. Tớ có rồi chứ không thì chả đến lượt cậu.

- Thôi đọc đi đừng ba hoa nữa!

minh hoa

Ảnh minh họa

Lý chuyển đề tài:

- Cậu thấy bộ cánh tớ đang mặc này có được không?

Hà nhìn kỹ chiếc váy màu thiên thanh của Lý xuýt xoa:

- Công nhận đẹp mà rất hợp với cậu. Hàng hiệu chắc đắt tiền đấy!

- Ba triệu rưỡi!

 

- Khiếp, đắt thế tiền đâu mà mua?

- Hàng mới về có nhiều màu đẹp lắm. Chiều nay đi xem không?

- Tớ làm gì có tiền mà xem cho thèm.

- Thì cứ xem cho sướng mắt đã.

Thế là chiều hôm ấy hai chị em rủ nhau đi xem. Lý lại rỉ tai Hà:

 

- Cậu mà gặp anh ấy một lần thì cái váy này chỉ là chuyện nhỏ.

Hà tát yêu Lý một cái và nói thật với bạn là mình có người yêu rồi. Người ấy đang du học ở Mỹ sắp về. Lý cười tinh quái:

- Cậu đúng là quê một cục. Ai biết đấy là đâu.

Hà hiểu Lý định nói gì, cô đỏ mặt lắc đầu quầy quậy và làng sang chuyện khác. Nhưng không hiểu sao hôm sau cô lại đến cái cửa hàng thời trang ấy và dán mắt vào bộ váy mà cô nghĩ bụng mình mặc vào thì vừa như in. Cô bé bán hàng cười với khách:

- Em lấy cho chị thử nhá?

 

Hà cười gật đầu. Quả nhiên chiếc váy làm cô sang trọng hẳn lên. Mặc bộ này đi đón người yêu thì không chê vào đâu được. Sáng hôm sau Hà lên thư viện lại gặp Lý vẫn ngồi chỗ cũ. Mượn sách xong, Hà lại đến ngồi cạnh Lý. Đọc được một lúc, hai cô gái lại quay về chuyện thời trang. Hà thật thà:

- Hôm qua tớ lại đến cái shop đó, nhiều màu khác rất đẹp. Tớ thử một cái vừa như may đo.

Lý cười ranh mãnh:

- Tớ đã bảo cậu mặc rất đẹp mà. Để tớ chụp ảnh cậu gửi cho anh ấy xem có ưng không nhá. Người này kén chọn lắm chứ không “ăn tạp” đâu. Còn chuyện cái váy cậu cứ để tớ “làm việc” với anh ấy. Chỉ cấn đi một lúc về là nó sẽ nằm gọn trong tay cậu.

Tim Hà đập thình thịch:

 

- Nhưng mà tớ sợ lắm. Chuyện này lộ ra chỉ có nước nhảy lầu chứ không sống nổi đâu.

Lý bắt Hà ngồi tạo dáng đang đọc sách trong thư viện rồi giơ điện thoại lên bấm liền mấy “pô” đưa Hà xem. Lý bảo:

- Ảnh này mà đàn ông không mê mới là lạ. Chiều nay tớ sẽ gửi cho anh ấy nếu thuận lợi thì sáng mai đi luôn. Hà ngồi chết lặng chẳng biết nói thế nào. Buổi tối Lý lại nhắn tin: “Mai 8 giờ ô tô sẽ đón ở gần cồng trường. Đến đúng giờ nhá”. Hà hồi hộp:

- Cậu cũng đi à?

- Đi cùng vì có cả anh bạn của anh ấy nữa thành hai đôi cho cậu khỏi sợ.

 

- Có cậu cùng đi thì nhất rồi!

Đêm ấy Hà thao thức không sao ngủ được. Thỉnh thoảng cô lại mở điện thoại xem ảnh người đàn ông mà Lý gửi cho. Có lẽ anh ta phải gần 40 tuổi. Gương mặt trắng trẻo đeo kính râm. Lý bảo anh ta làm giám đốc một công ty điện lạnh, có vợ và hai con. Vợ đang đi công tác nước ngoài.

Sáng hôm sau. Hà đến điểm hẹn thì Lý đã đợi ở đó rồi. Một chiếc ô tô con màu sữa tạt vào sát hè đường. Lý thoăn thoắt đến mở cửa xe một cách thành thạo bảo Hà lên trước. Hai người đàn ông ngồi ghế trên cùng quay lại tươi cười chào hỏi. Người cầm vô lăng chìa tay tự giới thiệu:

- Anh là Hùng, em là Hà à. Rất vui được gặp em.

Chiếc xe từ từ lăn bánh đến một nhà hàng ăn sáng, rồi qua shop thời trang mua váy, sau đó mới đi vào khách sạn.

 

Sau lần ấy, Lý còn gọi điện cho Hà hai lần nữa nhưng cô kiên quyết từ chối và chặn luôn cho hết gọi. Rồi kỳ thi tốt nghiệp ập đến choán hết đầu óc của Hà cho đến lúc cô nhận được tấm bằng tốt nghiệp, niềm vui mới làm Hà quên đi tất cả, chỉ còn mong ngóng ngày người yêu từ Mỹ trở về.

Chỉ mấy hôm sau, Hà nhận được tin Dũng báo là chỉ chừng nửa tháng nữa nhận bằng tốt nghiệp xong là anh sẽ về với em luôn. Trong lòng Hà rộn lên niềm vui như mở hội. Quả nhiên chỉ ít hôm sau Dũng đã hẹn ngày giờ đón ở sân bay Nội Bài, Hà hồi hộp:

- Em đi đón một mình à?

- Đi cùng với gia đình anh chứ! Anh đã thưa chuyện với bố mẹ từ lâu rồi. Hai cụ vui lắm, em cứ đến đó sẽ biết. Bố mẹ anh đều là nhà giáo nên rất tôn trọng quyền lựa chọn của con. Vả lại anh đã hơn 30 tuổi, có bằng tiến sĩ và nghề nghiệp đàng hoàng. Dũng cười hì hì - Bố mẹ lo nhất là anh theo chủ nghĩa độc thân ở bên này, không lấy vợ, khiến Hà cũng bật cười theo.

Xem lại địa chỉ Dũng cho, sáng hôm đó Hà mặc chiếc váy mới quay đi quay lại trước gương càng ngắm càng hài lòng.

 

Cô chọn mua một bó hoa rất tươi và đi taxi đến nhà Dũng. Vừa nhìn thấy Hà, bố mẹ Dũng đã tỏ vẻ ưng ý. Họ đón Hà rất niềm nở dù cô chỉ tự giới thiệu là bạn của Dũng thôi. Hai ông bà thấy cô gái tươi như hoa, gương mặt rất hiền hậu lại mới tốt nghiệp đại học nên cũng vui mừng và trò chuyện thân mật. Ông còn gọi Hà là “con dâu” khiến cô đỏ dừ cả mặt. Cả nhà chỉ đợi người anh trai của Dũng đến là lên đường ra sân bay.

Trong khi hai ông bà về phòng riêng chuẩn bị y phục để đi, Hà ngồi một mình ở phòng khách thấy quyển album trên bàn liền tiện tay mở ra xem. Lần mở được vài trang đến bức ảnh toàn gia đình những ngón tay cô bỗng run lẩy bẩy. Trong ảnh, bố mẹ Dũng ngồi giữa, hai người con trai cao lớn đứng hai bên. Mặt Hà tái đi. Cô nhận ra người anh ruột của Dũng chính là Hùng, người đàn ông đã đưa cô vào khách sạn và mua tặng cô chiếc váy.

minh hoaa

Ảnh minh họa

Giống như kẻ ăn trộm bị bắt quả tang, Hà hốt hoảng liếc nhanh về phía cửa phòng thấy bố mẹ Dũng vẫn ở trong đó. Cô lấm lét đi rất nhanh ra cửa, bụng nghĩ may mà Hùng chưa đến. Nếu chạm trán nhau ở đây thì không biết thế nào.

Hà cắm đầu đi như chạy đến cuối phố mới dám ngoái lại nhìn. Vừa hay chiếc ô tô màu sữa của Hùng đang từ từ đỗ lại ở cửa nhà Dũng. Cô bắt vội một chiếc xe ôm giục đi thật nhanh về ký túc xá. Cô thu dọn đồ đạc rất nhanh, nói nhỏ với người bạn thân là mẹ cô bị đột quỵ, cô phải về quê ngay lập tức.

 

Hà về đến quê giữa lúc người ta đang tuyển người đi xuất khẩu lao động ở Nhật Bản. Cô kịp thời ghi tên và xin đi ngay đợt đó. Cho đến nay cô vẫn không biết Dũng và gia đình ngạc nhiên đến mức nào khi không hiểu vì lý do gì tự nhiên Hà biến mất một cách vô cùng khó hiểu.

Mấy tháng sau Lý cho Hà biết, Dũng đã cưới vợ. Nghe tin, Hà bật khóc nức nở và chỉ còn biết tự trách mình. Nhưng theo Lý thì người ta sinh ra ở đời đều có số phận cả. Duyên số là do Trời định chứ mình có tính được đâu. Đọc những dòng an ủi của Lý nước mắt Hà ướt nhòe cả điện thoại. Chỉ vì một phút nông nổi mà lỡ làng cả một cuộc đời.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm